Vì cái lời nguyền quái gở kia của ma thú thượng cổ mà khiến cho Lục Sơn phái 1 ngày không yên được.
Sau khi cả Lăng Hải Minh và Tiêu Án đều hòa thì 1 lúc sau lại đánh nhau tiếp làm cho nơi vừa bị cháy sén lại bốc cháy tiếp và biến thành tro. Mọi người ở đây không ai lo cho cái điện đang bốc cháy kia mà chỉ lo cho 2 vị đứng đầu môn phái kia đang đấu nhau thôi. Trừ người của Hậu phong nhìn cái điện sụp đổ mà ai oán vô cùng, nó chứng minh cho việc từ ngày mai họ sẽ phải rất bận rộn để xây lại nó.
- Hải Minh, ngươi đủ chưa ? Đến khi nào ngươi mới chịu dừng lại hả ? __ Tiêu Án vừa đỡ đòn kiếm vừa gằn giọng
- Đánh khi nào ta hết giận thì thôi ! __ Lăng Hải Minh cũng vừa đâm kiếm vừa chửi thay cho câu trả lời.
Được rồi, biết 2 người thường ngày không có gì làm khi không lại thích chửi nhau mấy câu, khi không lại ôm ôm ấp ấp, hòa hòa ái ái làm mù mắt của mấy cấp dưới. Bây giờ thấy 2 người đánh nhau kịch liệt thì lại vác ghế ra bổ dưa ăn, cắn hạt dưa... Thái độ vừa ăn vừa xem kịch đang đến lúc kịch tính.
Lăng Xuyên định về rồi nhưng thấy lại đánh nhau tiếp nên vẫn tiếp tục ở lại chịu cơn buồn ngủ để xem tiếp kịch hay. Không biết y lôi đâu ra 1 túi dầu bên trong có chứa bỏng ngô ( này là tự làm nha ) đưa cho Cơ Hàn, Thanh Nhi và Cẩm Y mỗi người 1
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-cua-ta-la-mot-tieu-hai-tu/751823/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.