Có được không? Thúc phụ!
Lúc này, dường như Cơ Hàn chỉ muốn đập đầu vào cửa mà chết bất đắc kì tử. Vì sao?
Cài hình tượng băng lãnh mà cậu gặp mặt từ hôm qua đến nay đã hoàn toàn sụp đổ chỉ trong tích tắc. Sư tôn hắn ấy vậy mà lại chạy lao sang ôm lấy chân của vị trưởng môn kia mà làm nũng. Gương mặt thì cực kì đáng yêu, đôi mắt long lanh những đốm sao sáng, hắn hình như còn nhìn thấy cái tai và đuôi mèo đang phe phẩy hệt như 1 chú mèo đang kị cọ đòi vuốt ve.
Không phải sư tôn hắn lạnh lùng lắm sao, còn phẩy tay 1 cái là chết luôn cả người, ấy vậy mà trước vị chưởng môn này lại đúng như tiểu hài tử đang mắc lỗi vậy.
-Ta còn chưa sử con vì tội dám cố ý xuống núi chơi lại còn qua đêm không về. Có biết bọn ta lo lắng thế nào không. Ta tưởng rằng con bị bọn nào đó lừa rồi bán đi mất rồi. Ấy vậy mà về còn dẫn theo tên tiểu tử lớn tuổi hơn mình đòi nhận đồ đệ. Con đúng là... tức chết ta mà.
Lăng Xuyên vẫn giữ nguyên cái điệu làm nũng mà long lanh nhìn chưởng môn. Hết cách với đứa cháu này, không biết học đâu cái điệu bộ này nữa. Mà lòng chưởng môn lúc này cũng như là pháo hoa " bụp " 1 cái. Mặt hắn đỏ bừng vì sự đáng yêu của đứa cháu này, vẫn là không nhịn được nói
- Mà thôi, ta cũng không phản đối con tìm bạn chơi nữa. Nhưng muốn làm ta hoàn toàn chấp nhận thì có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-cua-ta-la-mot-tieu-hai-tu/751790/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.