Án diệt môn của Quân gia mười ba năm trước chấn động một thời, suy cho cùng Quân gia vẫn luôn mang theo sắc thái cực kỳ thần bí, bất luận là công pháp huyền diệu đến cực điểm, hay là kho tàng giấu kín của Quân gia, đều động lòng người, cho dù là đại tông môn cũng không ngoại lệ. Năm đó sau khi Quân gia diệt môn, người tới Quân gia lục soát tới tới lui lui, đến bây giờ còn không ngừng, sau thân phận của Quân Mặc bị lộ, người có tâm lập tức liền đem chủ ý đánh vào Huyền Chân tông, chỉ bất quá bọn họ còn chưa bắt đầu tính kế, liền truyền tới chuyện lão tổ tông nhận Quân Mặc làm cháu. Cho nên, bọn họ dù có tính kế, cũng không thể không tiêu hao nhân lực vật lực gấp mười lần tính toán kỹ lưỡng, dù sao vì một ít thứ hư vô mờ ảo mà đối đầu một đại tông môn, thật sự không phải là cách làm khôn ngoan. Cho đến sau khi Quân Mặc ở lại bên ngoài, mới rốt cuộc cho bọn họ cơ hội, nhưng số người thất bại quay về ngày càng nhiều, trả giá và thu vào hoàn toàn kém xa, vả lại nghe nói ám bộ của Quân gia cũng bắt đầu hoạt động, hai năm nay phát triển cực nhanh, thế lực càng khổng lồ bí hiểm, mà những người này đang tìm hung thủ năm đó, dưới tình huống như vậy, người còn muốn tiếp tục kỳ thật đã rất ít. Nhưng nói thật, mọi người đối với việc hung thủ diệt môn của Quân gia rốt cuộc là ở đâu, kỳ thật vẫn cực kỳ tò mò, dù sao, có đồn đãi nói, những người đó năm đó mang đi không ít thứ tốt từ Quân gia. Hiện giờ nghe được Quân Mặc hỏi Tiêu Trường Hà, bọn họ nhất thời đã nhận ra trong đó tất nhiên có các loại bí mật, lại nhìn vẻ mặt đột nhiên biến sắc của Tiêu Trường Hà, cùng với bộ dáng cố gắng nhận người, bọn họ biết, việc này, hơn phân nửa là sự thật. Kỳ thật với tâm cơ thâm trầm của Tiêu Trường Hà, biểu tình vốn không nên biểu hiện ra ngoài, hết thảy đều vì không suy nghĩ kỹ càng, nghe nói Quân Mặc của Quân gia thời gian này trở lại, hắn cảm thấy trong lòng nhảy dựng, tựa hồ có một số việc dường như sắp ngoài tầm kiểm soát, cho nên trên mặt mới nhịn không được liền toát ra vài phần mất tự nhiên. Quân Mặc cùng Lâm Tiêu vẫn luôn theo dõi hắn, tự nhiên đem thần sắc của hắn nhìn vào mắt, trong lòng nhất thời liền cảm giác có chút bất thường. Tiêu Trường Hà khàn khàn nói: “Không sai, lúc ấy là bổn tọa coi trọng công pháp và tài phú của Quân gia ngươi, nhưng mà sau khi đoạt đến trong tay, cũng bất quá như thế thôi. Nhìn tu vi của ngươi tiến bộ nhanh như vậy, nhất định không phải vì ngọc chân quyết của Quân gia ngươi? Ha ha, buồn cười buồn cười, nếu ngọc chân quyết này hữu dụng như thế, nhà các ngươi vì sao toàn bộ thua dưới tay bổn tọa? Bị giết cũng chỉ còn lại một thằng nhãi con như ngươi?!” Tiêu Trường Hà cười lạnh liên tục, còn muốn nói nữa, lại cảm thấy trước mắt một bóng râm, ngẩng đầu nhìn, đã thấy Lâm Tiêu không biết khi nào xuất hiện bên cạnh hắn. “Ngươi muốn làm gì… A!” Đại trưởng lão muốn ngăn trở phát ra một tiếng hét thảm, cũng bị Lâm Tiêu một bàn tay đánh bay ra ngoài, khi những người khác do dự, Lâm Tiêu đã đưa tay đặt trên đầu Tiêu Trường Hà! “A a a!” Tiêu Trường Hà ngẩn ngơ, đột nhiên phát ra một tiếng rống tê tâm liệt phế, sau đó đôi mắt dần dần mất đi ánh sáng, cuối cùng triệt để biến thành nước lặng! “Sưu hồn! Hắn đang dùng thuật sưu hồn!” Có người kêu to lên. Mọi người đột nhiên biến sắc, loại phép thuật tàn nhẫn đến cực điểm này, nếu không phải là tình huống đặc biệt, tuyệt đối không cho phép dùng, bất luận nói thế nào, Tiêu Trường Hà cũng là nhân vật cấp bậc lão tổ tông trong tông môn, dù thật sự phạm sai, cũng không nên do một hậu bối như Lâm Tiêu đến quản. Nhưng không ai dám động, Lâm Tiêu thần sắc lạnh lùng nói ra một câu. “Bọn họ bố trí ‘Sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận’.” Lúc này đây, không người nào dám nhiều lời, những người trẻ tuổi không rõ lí do còn muốn hỏi, đều bị trưởng bối nhà mình giữ lại, tựa hồ e sợ chậm trễ Lâm Tiêu sưu hồn, sợ hắn bỏ lỡ một chút gì. Sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận, một trận pháp thượng cổ do thượng cổ truyền xuống. Cái gọi là tuyệt sát, ý là giết không tha, không chết không ngừng. Trước khi diệt sát toàn bộ tất cả sinh linh trong trận pháp, trận pháp tuyệt đối sẽ không đình chỉ. Cái gọi là sao Bắc Đẩu, lại là chỉ trận pháp này có khả năng đoạt thiên, mượn năng lượng trời đất, hấp thu chuyển hóa năng lượng của người trong trời đất. Hay nói cách khác —— bất luận là bao nhiêu người, chỉ cần bọn họ ở trong sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận, sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận đều có thể tiêu hóa sạch sẽ bọn họ. Trước khi người trong trận chết hết, tu vi bị cạn hết, trận pháp này tuyệt đối sẽ không đình chỉ hoạt động! Tuyệt sát, còn có một ý tứ, là tất cả mọi người chắc chắn phải chết! Lạch cạch. Một khắc thân thể Tiêu Trường Hà xụi lơ ngã trên mặt đất, không có ai lại đi nói cái gì nhân đạo, cũng không lên tiếng phê phán Lâm Tiêu vượt quá chức phận, bọn họ gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Tiêu, nhất là những chưởng môn, một đám thần sắc ngưng trọng. Lâm Tiêu liếc mắt một cái liền xem thấu bọn họ đang suy nghĩ gì, đơn giản là cảm thấy hắn có thể làm giả, lại không dám dễ dàng kết luận, bởi vậy lạnh giọng nói: “Ta Lâm Tiêu lấy tâm ma thề, từ trong thần hồn của Tiêu Trường Hà lục soát ra tin tức bọn họ bố trí ‘Sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận’!” Lời vừa nói ra, cả sảnh đường đều yên tĩnh. “Nhóm lão tổ tông đâu?” Lâm Tiêu không tiếp tục nói hắn từ trong trí nhớ của Tiêu Trường Hà lục soát cái gì, ngược lại hỏi một vấn đề nhìn như không quan trọng. Mạnh Thanh Vân trong lòng bất an, trầm giọng nói: “Nhóm lão tổ tông nửa tháng trước cũng đã cùng nhau bế quan, nói là chiếm được một trận pháp, trận pháp kia có thể tu bổ vết nứt không gian, cho nên toàn bộ đều…” Mạnh Thanh Vân nói đến chỗ này đột nhiên dừng lại, sắc mặt hoàn toàn thay đổi. Nhóm lão tổ ba đại tông môn cùng nhau tới, mà những người tu vi cao thâm kém một chút trong vài thế lực, thậm chí là người tu vi cao thâm tu hành riêng lẻ, chỉ cần là đạt tới hợp thể kỳ, toàn bộ cũng tụ tập, đồng thời gia nhập tu bổ vết nứt không gian. Không ai cảm thấy những lão tổ tông đó sẽ xảy ra chuyện, dù sao, trên đại lục Long Uyên, tu vi cao nhất chính là bọn họ, nhưng có một điều kiện tiên quyết —— những người đó sẽ không gặp phải loại trận pháp thượng cổ này! “Ta nhớ rõ, ‘Sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận’ này muốn khởi động, cần chính là…” Chưởng môn Thiên Huyễn Môn nói năng không lưu loát, cơ hồ muốn nói không nên lời. Mạnh Thanh Vân trong lòng trầm trọng, cũng quyết đoán mà cắt lời hắn, trầm giọng nói: “Tỉ thí tông môn đã kết thúc, mọi người từng người an bài xong đệ tử môn hạ, một canh giờ sau, mời các vị chưởng môn đến đại sảnh Huyền Chân tông ta tập hợp nghị sự.” Bọn họ đã tính toán điều tồi tệ nhất, đã đoán được tình huống giờ phút này. Nếu trận pháp này không mở ra, việc Lâm Tiêu sẽ làm tuyệt đối không phải đứng ở chỗ này, mà là lập tức cho mọi người rời khỏi Huyền Chân tông, nhưng mà, hắn cái gì cũng không nói. Trận pháp… đã mở ra, tại thời điểm bọn họ hoàn toàn không biết. Một canh giờ qua rất nhanh, chờ tất cả mọi người dàn xếp xong, mọi người không dựa theo kế hoạch nguyên lai đi đại sảnh nghị sự, mà trực tiếp đến Tàng Kiếm Phong. Sau chuyện của chấp pháp đường, đại sảnh nghị sự đã không thích hợp để thương lượng. Hiện giờ, nơi đó đã bị người của chấp pháp đường chiếm cứ, bọn họ bị tất cả mọi người bức bách đến mức muốn chó cùng rứt giậu, chết sống không thừa nhận chính mình làm, chỉ tử thủ tại đại sảnh, Mạnh Thanh Vân quyết định chặt đứt thật nhanh đường đi thông giữa những ngọn núi khác, sau đó liền mang theo mọi người đi tới Tàng Kiếm Phong. Tất cả mọi người dùng tất cả biện pháp có thể nghĩ đến đi liên hệ lão tổ nhà mình, nhưng mà, một cái đáp lại đều không có. Bọn họ chỉ dùng thời gian hai khắc liền đem môn hạ môn nhân an bài thỏa đáng, thời gian còn lại cơ hồ đều nghĩ mọi cách tìm kiếm lão tổ nhà mình, nhưng bặt vô âm tín làm cho bọn họ minh bạch —— thật sự đã xảy ra chuyện. Mạnh Thanh Vân tự mình mang theo vài chưởng môn đi đến chỗ nhóm lão tổ bế quan tìm người, nhưng nơi đó đã sớm người đi nhà trống. Bọn họ không dám ra xa hơn, nhất là sau khi một tu sĩ nguyên anh bị dọa can đảm xông ra, sau đó bị kết giới không nhìn thấy nháy mắt hút thành máu, không người nào dám xằng bậy, lại không có ai có tâm lý may mắn. Trận pháp thật sự đã mở ra, kết giới này trong thời gian kế tiếp, sẽ ngày càng thắt chặt. Mà trận pháp hấp thu càng nhiều huyết nhục tu vi của tu sĩ, tốc độ co rút lại sẽ càng nhanh, mà trận pháp không hấp thu thì lại không thể ngăn chặn độc khí trận pháp sinh ra, toàn bộ người trong trận pháp rất nhanh sẽ bị độc khí mà kết giới phát ra lây dính. Cung cấp huyết khí, tốc độ co rút lại của kết giới nhanh hơn, không cung cấp, mọi người cũng chỉ có thể chờ trúng độc, vẫn phải chết. “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?!” Chưởng môn Thiên Tinh tông nhíu mày hỏi, hắn kỳ thật không bình tĩnh được, trong lòng quả thực nén giận đến cực điểm, nếu sớm biết nước ở Huyền Chân tông sâu như vậy, bọn họ tuyệt đối sẽ không tiến vào. Giờ phút này tất cả mọi người đã về tới Tàng Kiếm Phong, người ngồi trong đại sảnh ít nhất đều là chưởng môn thậm chí là cấp trưởng lão, bọn họ biết rất nhiều bí văn của đại lục, cũng đều là người tu vi cao thâm. Nhưng mà giờ khắc này, rất nhiều người tụ tập như vậy, cũng đều hết đường xoay xở. Sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận phải phá như thế nào? Không có ai biết. Cho nên chuyện duy nhất bọn họ có thể biết, cũng chỉ là chuyện này triển khai như thế nào. Lâm Tiêu là người rõ ràng nhất chuyện này, trong lòng cũng ngưng trầm, Lý Thuần Phong quả nhiên hạ một bàn cờ rất lớn, bàn cờ này hạ xong, kết quả chính là toàn bộ thế lực của đại lục Long Uyên lụn bại, toàn bộ cao thủ đứng đầu chết đi, chỉ còn lại một ít thế lực nhỏ, cùng với rất ít cao thủ. Lúc này tông môn hội hợp, không riêng gì đối phó ma đạo, quan trọng nhất kỳ thật vẫn là muốn ứng đối vết nứt không gian, cho nên trên cơ bản toàn bộ cao thủ trên phân thần đều ở nơi này. Nếu những người này chết, toàn bộ đại lục Long Uyên ít nhất thụt lùi sáu trăm năm! Mà thế lực của Lý Thuần Phong, lại sẽ trở thành đứng đầu toàn bộ đại lục, ít nhất trong năm trăm năm sẽ không bị vượt qua. “Tiêu Trường Hà từ thời tuổi trẻ, cũng đã tham dự chuyện này.” Lâm Tiêu mở miệng nói. Mọi người nghe xong câu này liền sợ hãi cả kinh, Tiêu Trường Hà thời tuổi trẻ cho tới bây giờ, đã hơn ba trăm năm, nói cách khác, chuyện này, ít nhất đã bày ra hơn ba trăm năm! Kỳ thật ngẫm lại cũng chẳng phải kỳ quái, sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận loại đại sát trận thượng cổ này, vốn không phải năng lực một người có thể bày ra, lại càng không phải nói trong vòng trăm năm bày ra. “Tiêu Trường Hà bất quá là nằm vùng do những thế lực đó xếp vào Huyền Chân tông, các phái khác, cũng có người bọn họ phái đi.” Lâm Tiêu vừa sắp xếp tin tức biết từ chỗ Tiêu Trường Hà, vừa trầm giọng đem sự tình mình biết mở ra trước mặt mọi người. Đầu tiên muốn nói, chính là thế lực Huyền Thiên Điện. Tổ chức sát thủ thần bí tại đại lục Long Uyên lưu truyền đã lâu kia, kỳ thật chính là chi nhánh của Huyền Thiên Điện. Huyền Thiên Điện có lẽ là đã nắm trong tay đông đảo thế lực trong ma đạo, chẳng qua bởi vì đủ loại nguyên nhân, bọn họ vẫn luôn ở phía sau bức màn, không bại lộ chính mình. Mười ba năm trước Quân gia diệt môn, chính là Huyền Thiên Điện và Vương gia làm, chính là Vương gia lấy được tất cả bí tịch trận pháp và pháp điển của Quân gia. Sau khi Quân gia diệt môn, Huyền Thiên Điện từ trận pháp của Quân gia tìm được biện pháp bù lại chỗ thiếu hụt của sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận, mười mấy năm rốt cuộc đem chỗ thiếu hụt của tuyệt sát trận bổ sung. Sau khi bổ sung xong trận pháp, việc bọn họ cần làm, dĩ nhiên chính là ngưng tụ đầy đủ năng lượng huyết nhục đến cung cấp nuôi dưỡng trận pháp. Một mặt là vì diệt sát toàn bộ thế lực ở đại lục Long Uyên, làm cho toàn thể tu vi của đại lục Long Uyên thụt lùi, đạt tới mục đích xưng vương xưng bá của bọn họ, mặt khác, là vì tụ tập năng lượng, mở ra một pháp trận khác, về phần pháp trận này làm gì, Tiêu Trường Hà cũng không biết. Mà kế tiếp, là thời khắc bọn hắn lộ ra răng nanh. Xung đột cùng chính đạo, lợi dụng mâu thuẫn giữa các phái khơi mào rắc rối, đồng thời lại đem thế lực ma đạo to lớn bại lộ trước mặt người khác, sau đó từng bước một làm cho mọi người không thể không hợp tác lẫn nhau, mà thời cơ hợp tác này, cũng coi là chính xác —— tỉ thí tông môn Huyền Chân tông. Ai sẽ ngờ tới, bọn họ lại rơi vào một âm mưu mấy trăm năm đâu? Mọi người nghe đến đây, đã minh bạch, nhóm người của mình đã hãm sâu, rốt cuộc ra không được. Chưởng môn Thiên Huyễn môn chua chát nói: “Cứ nghe ‘Sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận’ cần ít nhất một thi thể đại thừa kỳ làm năng lượng trung tâm, mới có thể đủ vận hành toàn bộ trận pháp…” Hắn nói đến chỗ này dừng lại, cũng rốt cuộc không nói được. Một người nhịn không được hỏi: “Đại thừa kỳ? Làm sao có thể, hiện giờ tất cả đại thừa kỳ của đại lục Long Uyên cũng đã thăng thiên, căn bản không có đại thừa kỳ, lại càng không cần nói, còn phải cần thi thể của đại thừa kỳ!” Một người khác gấp giọng nói: “Cho nên… rốt cuộc… rốt cuộc là…” Mọi người trong lòng kỳ thật đều có suy đoán, lại không dám hướng suy nghĩ sâu xa, dù sao, suy đoán kia thật là đáng sợ. Quân Mặc thấy tất cả mọi người không lên tiếng, đứng bên người Lâm Tiêu, trầm giọng nói: “Nếu không có đại thừa kỳ, lấy hợp thể kỳ cũng được.” Duy nhất khác biệt bất quá ở chỗ, thân thể cường giả đại thừa kỳ cần một liền đủ, mà hợp thể kỳ này, lại ít nhất phải mười lăm! Mà lúc này các cường giả hợp thể kỳ tới, tổng cộng cũng bất quá hai mươi ba người! “Không! Điều đó không có khả năng! Nhóm lão tổ đều là cường giả chí tôn của đại lục Long Uyên, ai có thể một lưới bắt hết bọn họ?!” Một người nhịn không được kêu lên: “Điều đó không có khả năng! Ta không tin!” Không có người hé răng, biểu tình mỗi người đều vô cùng tối nghĩa. Chân tướng của chuyện này ở nơi nào, sẽ không bởi vì bất luận kẻ nào tin hoặc không tin mà thay đổi. Trận pháp đã được khởi động, ngoại trừ những nhóm lão tổ đã được cho là bón thúc tẩm bổ trận pháp đó, lại không có giải thích khác. Mà bọn họ, rất nhanh sẽ trở thành kế tiếp. “Nếu như nói bên trong không có âm mưu đen tối hoàn hảo, đã có một hai âm mưu, chuẩn bị hai trận pháp bẫy rập…” Chưởng môn Thiên Tinh tông sắc mặt tái nhợt, không nói thêm gì nữa. Người có thể ám toán mình, thường đều là người một nhà. Trong nhóm lão tổ nhất định có phản đồ, hoặc những người đó đã sớm an bài xong kẻ nằm vùng, nếu không, người nhiều như vậy, như thế nào cũng sẽ không không một tiếng động mà bị ám toán. Mà hiện giờ, bọn họ đã không có tinh lực đi tìm nhóm lão tổ, mà là dốc hết khả năng, đi bảo vệ tông môn của mình. Về phần có thể sống sót hay không, chỉ có thể nhìn thiên ý. Chưởng môn Thiên Huyễn môn bỗng nhiên nhìn thẳng Quân Mặc, hỏi: “Quân gia các ngươi là đại thế gia trận pháp, đối với tuyệt sát trận hôm nay, có thể có cách giải quyết?” Quân Mặc chần chờ một chút, không hé răng. Ánh mắt mọi người nhất thời đều sáng ngời, gấp giọng nói: “Có liền nhanh chóng nói ra, mặc kệ có dùng được không, ít nhất cũng phải thử một lần!” Quân Mặc trầm mặc một lúc lâu mới nói: “Ta có một trận pháp, có thể chống cự tốc độ co rút nhanh của tuyệt sát trận này.” Nhưng mà, cũng chẳng qua là chống cự mà thôi, cũng không thể phá trận. Nhưng đã đến tình huống hiện giờ, mọi người đều bị vây hãm, ít nhất có biện pháp chống cự, so với trực tiếp bị giết chết tốt hơn nhiều. Mạnh Thanh Vân thấy trong lòng Quân Mặc tựa hồ có phương án cuối cùng, nhưng không trực tiếp nói ra, liền biết trong đó nhất định còn có ẩn tình, mặc dù Mạnh Thanh Vân có nghĩ thầm rằng muốn gọi tiểu tử này lén lút nói rõ, nhưng cũng không muốn làm trong lòng mọi người sinh ra khoảng cách lúc này, suy nghĩ một chút liền nói: “Vậy trong đó có nội tình gì, ngươi chỉ cần nói, về phần có làm hay không, có muốn làm không, các trưởng bối cũng sẽ không trách tội ngươi.” Vẻ mặt mọi người trong lo lắng mang theo dữ tợn, bởi vì Mạnh Thanh Vân như có như không cảnh cáo mà không thể không kiềm chế. Ý Mạnh Thanh Vân rất rõ —— Huyền Chân tông sẽ không độc chiếm biện pháp có thể thoát vây, nhưng cũng tuyệt đối không cho phép có người ở thời điểm này lén giở thủ đoạn! Quân Mặc nhìn về phía Lâm Tiêu, Lâm Tiêu thần sắc bình tĩnh mà hướng hắn gật đầu, hiển nhiên bất luận Quân Mặc muốn làm gì, Lâm Tiêu đều sẽ đứng ở bên hắn. Bộ dáng bình yên của Lâm Tiêu làm cho tâm Quân Mặc cũng bình tĩnh trở lại, hắn nói: “Huyền Thiên Điện cướp lấy trận pháp của Quân gia ta, hôm nay bọn họ dùng ‘Sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận’ này, ta đích xác đối với cái này có vài phần hiểu biết. Nói ra biện pháp giải quyết không phải là không thể, ta chỉ có một yêu cầu, nếu chư vị không thể thỏa mãn, như vậy, ta chỉ đem biện pháp giao cho chư vị, những sự tình khác, sẽ cùng ta không quan hệ.” Sắc mặt mọi người đều trầm xuống, lại vẫn gật đầu nói: “Ngươi nói đi.” Quân Mặc nói: “Ta muốn quyền chỉ huy tất cả người ở Huyền Chân tông!” Hắn cường điệu đọc rõ vài chữ “Tất cả người”, ý tứ hiển nhiên không cần nói cũng biết, chỉ cần là người đứng ở Huyền Chân tông này, hắn đều phải quản, cho dù là người của tông môn khác, cũng phải nghe hắn nói! “Ngươi một tiểu hài nhi chưa đủ lông đủ cánh, còn muốn chưởng quản nhiều người chúng ta như vậy?!” Một lão giả nhịn không được cả giận nói: “Lão phu không cảm thấy ngươi có năng lực như thế!” Không ít người cũng sinh lòng nghi hoặc, dù sao Quân Mặc có thiên phú, cũng bất quá là một đứa bé thôi, làm sao bọn họ dám yên tâm? Quân Mặc đối với nghi ngờ của bọn họ không mảy may tức giận, chỉ lãnh tĩnh đứng ở nơi đó, bình tĩnh nói: “Ta có một yêu cầu, chuyện trận pháp, thiên biến vạn hóa, nếu một người vô ý liền có thể tạo thành tình huống càng thêm nguy cấp. Nếu chư vị không muốn nghe lời của ta, thậm chí một mình hành động, đến lúc đó chết, không thể chỉ là một hai người. Ta tuy rằng không lớn tuổi bằng các vị, nhưng tự đánh giá về hiểu biết trận pháp tuyệt đối đều nhiều hơn chư vị. Vả lại chuyện này, vốn chứa nhiều liên quan với Quân gia ta. Mà chủ nhân Huyền Thiên Điện kia và ta cũng có thù, ta đối với hắn hiểu biết quá sâu, tuyệt đối vượt qua bất kỳ một người nào trong các ngươi. Cho nên, vẫn là câu nói kia, nguyện ý nghe ta, liền đứng bên ta, kỷ luật nghiêm minh, trái lệnh phải giết. Không đồng ý, ta làm trận pháp có thể khắc chế tuyệt sát trận, nhưng, từ sau đó, phàm là người dám ngăn trở ta làm việc, ta đều sẽ giết không tha!” “Hừ, tiểu tử càn rỡ!” Lão giả ban đầu nói chuyện kia cười lạnh một tiếng, cười chế nhạo nói: “Vậy ngươi liền đem trận pháp cho lão phu đi!” Quân Mặc gật đầu, gọi người đi lấy giấy bút, ngay tại chỗ đem trận pháp vẽ ra, vả lại đem phương pháp bố cục trận pháp, phương hướng cần bố trí linh thạch, toàn bộ đều ghi chú rõ. Lão giả kia đưa tay muốn cầm, lại bị Quân Mặc một tay đè lại: “Chậm đã!” “Hừ, thế nào? Luyến tiếc?!” Lão giả kia cười chế nhạo một tiếng, ra tay sắc bén đi đoạt, lại bị Quân Mặc cười lạnh, một chủy thủ đâm trên mu bàn tay, đóng chặt trên bàn. Lão giả kia phát ra một tiếng hét thảm, muốn tránh ra, không có kết quả, chỉ có thể cả giận nói: “Ngươi muốn làm gì?!” Hắn mặc dù vẻ mặt mãnh liệt, nhưng trong mắt đã có vẻ sợ hãi, hiển nhiên, trong mắt hắn giờ phút này, Quân Mặc không phải tiểu hài nhi không hiểu chuyện không bản lĩnh nữa. Quân Mặc nhàn nhạt liếc hắn một cái, cất cao giọng nói: “Càng nhiều người cung ứng trận pháp này, uy lực của trận pháp càng lớn, đó cũng là nguyên nhân vì sao ta muốn cùng chư vị nói. ‘Sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận’ dù sao cũng là một trận pháp thượng cổ bố trí mấy trăm năm, trong mấy trăm năm này đã hấp thu vô số linh khí thiên địa, được uy dưỡng vô số phân bón. Mà trận pháp hiện giờ ta muốn kết thành này, bất quá là một trận pháp nhỏ dựa vào số lượng đến chống đỡ, chỉ có càng nhiều người, mới có thể càng hữu hiệu mà kéo dài thời gian bạo phát của tuyệt sát trận. Ta vẫn câu nói kia, hôm nay chư vị từ Tàng Kiếm Phong ra ngoài, chính là quyết định không cùng Quân Mặc ta, không cùng sư tôn ta đứng chung một chỗ, đến lúc đó, nếu ai dám đến phá hư trận pháp của chúng ta, đừng trách ta vô tình!” Hắn lạnh giọng nói xong, xoẹt một tiếng rút chủy thủ, âm thanh lạnh lùng nói: “Chép đi.” Lão giả kia có tâm cứng rắn vài câu, nhưng cúi đầu nhìn trận pháp kia, hai mắt liền tỏa sáng, dùng chân khí bao lấy vết thương trên tay, nhanh chóng đem trận pháp sao chép, sau đó hừ lạnh một tiếng, không hề do dự mà đi. Sau, lại có thêm mấy người hiểu trận pháp đi lên nhìn, đều cảm thấy trận pháp này tinh diệu đến cực điểm, đúng là mang vài phần bóng dáng của trận pháp thượng cổ. Bọn họ mặc dù không đem trận pháp này khởi động, nhưng hiện nay đến xem, trận pháp này không thể nghi ngờ là biện pháp tốt nhất chống lại sao Bắc Đẩu tuyệt sát trận. Thời điểm lão giả thứ nhất sao chép trận pháp, Lâm Tiêu liền chạy tới bên Mạnh Thanh Vân. “Sư huynh.” Mạnh Thanh Vân biết Lâm Tiêu muốn nói gì, trong lòng hắn hiểu, đây kỳ thật chính là một trận đánh cuộc, đánh thắng, tất cả mọi người có thể sống, mà một khi thua, thì đại biểu cho toàn bộ tông môn huỷ diệt. Bất quá… cho dù không đánh cuộc, cũng sẽ chết, không phải sao? “Ta tin ngươi.” Mạnh Thanh Vân vươn tay vỗ bả vai Lâm Tiêu, khóe miệng hiếm thấy mang theo vui vẻ: “Ta biết ngươi cho tới bây giờ cũng không lấy chính sự nói giỡn, người nhà Huyền Chân tông chúng ta, vẫn phải tự nỗ lực.” Sở Thu nói: “Nói tiểu súc sinh kia cứ mạnh tay làm đi.” Tiêu Nhu tức giận đẩy Sở Thu, sẳng giọng: “Gọi là tiểu súc sinh gì, một tháng sau, coi như là đệ tức!”(em dâu) Sở Thu mặt cứng đờ, nghiêm mặt quay đầu một bên. Tiêu Tử Diệp hừ một tiếng: “Ta dù có không tin, cũng tin tưởng tiểu tử Quân Mặc này sẽ không lấy hợp tịch đại điển của mình nói giỡn.” “Cái gì?!” Lâm Tiêu vừa mới biết được tin mình kết hôn hơi sửng sốt, bị vài người nhìn chăm chú đến tai nóng lên, khuôn mặt tuấn tú nheo mắt lại —— vì sao chuyện này hắn lại là người biết cuối cùng?! “Tiểu sư đệ cao hứng đến ngốc rồi.” Tiêu Nhu cười tủm tỉm, hí mắt nói: “Yên tâm, đến lúc đó, sư tỷ sẽ giúp ngươi làm ổn thoả hết thảy!” Lâm Tiêu: …
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]