Sở Nguyệt tuy rằng yêu thích người kia rất lâu, nhưng căn bản không làm sao chính diện xem qua dáng vẻ của y, hầu như mỗi lần nhìn y đều là bóng lưng, hơn nữa Sở Nguyệt bình thường cắt kính ghi lại ít đi hơn 200, vì lẽ đó căn bản không biết dung mạo y cụ thể ra sao. Không nên hỏi Sở Nguyệt lần thứ nhất ở bên trong nhà vận động là làm sao thấy được người kia đang mỉm cười, ngược lại cậu chính là nhìn thấy.
Mặc kệ là cao hứng vẫn là ưu thương, thời gian vẫn là sẽ liên tục trôi qua, thứ năm vẫn là sẽ đến. Trước bởi vì bị hưng phấn làm choáng váng đầu óc mới tạm thời quên chuyện chính mình là nam sinh, Sở Nguyệt trải qua chuyện tối ngày hôm qua tâm tình lập tức rơi xuống tới đáy vực. Nếu như nhìn thấy chính mình là nam sinh, nhất định sẽ bị chán ghét chứ?
Nhưng là, có một số việc nhất định phải chính mình đối mặt.
Buổi tối đẩy cửa phòng học vào vừa vặn cùng người kia đối mặt, Sở Nguyệt nhất thời hô hấp cứng lại, năm giây sau Sở Nguyệt bình tĩnh đi tới hàng cuối cùng ngồi xuống. Sở Nguyệt nhớ tới tiểu A với y nói qua ngoại trừ nàng là đến nghe khóa còn có những người khác mới nghe khóa, hơn nữa trên căn bản đều là nam sinh. Vậy thì là nói người kia không nhất định biết ta chính là Sở Nguyệt đi?
Bớt đi một điểm lo lắng, Sở Nguyệt sắc mặt cuối cùng cũng coi như tốt hơn một chút, nhưng bởi vì Sở Nguyệt vào cửa cùng người kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tinh-hoa-y/127154/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.