Sở Nguyệt hoàn toàn mất tập trung trong suốt buổi hội nghị, mềm nhũn nằm trên bàn một chữ không nói. Nhớ tới vị bạn cùng phòng hỗ trợ đưa thư kia trở về cùng mình nói: ” Khi anh cho y thì y nói ‘ tôi có thể hay không không muốn ’.” Sở Nguyệt dắt lừa thuê trong lòng mình giống như trong lòng có con mèo cào vậy rất khó chịu, còn có chuyện gì so với người mình yêu không thích mình càng khổ đây!
Vốn là mỗi tuần tám giờ tối có hội nghị thường kì, Sở Nguyệt ở trước bảy giờ rưỡi dùng bút máy thư pháp lưu loát viết mấy ngàn chữ, đem tình hình năm lần mình nhìn thấy nam thần như tiểu thuyết mà tả, trong đó chen lẫn tâm lý của chính mình cùng đối với hành vi hèn mọn nhổ nước bọt... Cuối cùng Sở Nguyệt cẩn thận từng li từng tí một lưu lại QQ của chính mình, còn đặc biệt thanh minh: “Nếu như anh có người thích xin mời không nhìn em... phong thư này! Đồng thời tiêu huỷ đi nó để tránh khỏi cho anh tạo thành quấy nhiễu! Thế nhưng xin mời thêm QQ của em tự mình nói cho em được không?” Tuy rằng Sở Nguyệt cảm giác mình ở trong thư tả sót mất thứ gì đó rất trọng yếu nhưng cậu đem thư của mình nhìn mấy lần vẫn không phát hiện ra mình thiếu ở chỗ nào a.
Thời điểm tan họp đã hơn chín giờ, Sở Nguyệt kéo thân thể vô lực trở lại ký túc xá, các bạn cùng phòng cũng đều không ở, nghĩ đến đêm nay còn phải làm một phần bản thảo, Sở Nguyệt khịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tinh-hoa-y/127147/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.