Khuôn viên của D đại cũng không lớn, từ ký túc xá đi tới phòng học cũng chỉ là mười phút. Bất quá làm một tên tiểu trợ lý khổ bức của hội học sinh, Sở Nguyệt tối hôm qua bị ép hỏi đến quá muộn ngày hôm nay hoa hoa đến muộn. Thân là một người có chứng bệnh hoàn mỹ đến làm người giận sôi, Sở Nguyệt vì một cái vết bẩn nhỏ đến không đáng kể trong cuộc đời mình mà buồn bực cả một buổi sáng.
Một giờ mỗi chiều thứ hai Sở Nguyệt đều có trách nhiệm đến hội học sinh. Vốn không có tí tinh thần nào, Sở Nguyệt lười biếng đi dạo đến phòng trực, ngay khi chỉ năm mét nữa là đến cửa phòng trực ban, cánh cửa của trung tâm quản lý học sinh sách vách bỗng mở ra, một cái đầu chui ra, sau đó là toàn bộ thân thể. Đang muốn đóng cửa, phảng phất như nhận ra cái gì đó, người kia giương mắt nhìn Sở Nguyệt một chút, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa, khóa lại, xoay người rời đi.
Sở Nguyệt không bình tĩnh nổi.
“A a a a ta thấy nam thần! Y nhìn ta một chút! Ánh mắt thật là ấm áp! Động tác đóng cửa thật là đẹp mắt! A a a a ta muốn chết rồi!” Sở Nguyệt thừa dịp nửa giờ trực ban của mình mà không ngừng ở trong lòng hét, cả người tinh thần hưng phấn phảng phất cùng Như Lai toàn thân phát sáng, ân, tục xưng tươi cười rạng rỡ.
Trong sự chờ đợi của Sở Nguyệt, thứ tư rốt cục đến. Tiết thể dục là tiết đầu tiên của thể dục, bắt đầu lúc hai giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tinh-hoa-y/127144/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.