Người bên ngoài tường băng, thậm chí bao gồm một vài nữ nhân bọc da thú, đều tráng kiện cao lớn, làn da lộ ra bên ngoài da thú thô ráp khoẻ mạnh, vạm vỡ bí khởi,. Hơn nữa bọn họ đều toàn thân là một loại trang phục cổ quái, bao trùm toàn bộ diện mạo và làn da, nhìn qua bạo ngược quỷ dị không chịu nổi.
Tôn Chí Tân hút một ngụm khí lạnh:“Đây là toa mâu tộc?”
“Đúng.” Naaru nói:“Một tộc đàn không sinh sản, chỉ đoạt lấy. Bọn họ cái gì cũng đều ăn, bao gồm tộc nhân của mình và kẻ thù chiến bại, còn thích thu thập răng nanh hay xương đùi đối phương mặc lên mình.”
Tôn Chí Tân theo bản năng rét lạnh, lại một lần nữa ngẩng đầu nhìn lại ra bên ngoài, quả nhiên thấy có người trước ngực có trang sức giống răng người, ở bên hông những người khác thấy đầu lâu và xương đùi.
Trước kia chưa từng thấy qua loại chủng tộc nguyên thủy chân chính này, trong lòng Tôn Chí Tân từ bản năng vừa chán ghét vừa có chút e ngại, theo bản năng nhìn nhìn dầy độ tường băng, lại nhích lại gần bên người hai Lommar nhà mình, trong lòng mới cảm thấy yên ổn một chút.
Naaru vươn tay nắm Tôn Chí Tân thắt lưng, nói:“Đừng sợ, có ta ở đây.”
Tiger cũng vươn tay gác qua vai Tôn Chí Tân, nói:”Phải, có ta. Không có việc gì, ngươi trong lòng sợ, về doanh địa nghỉ ngơi một lát, nơi này có ta và Naaru nhìn.”
Tôn Chí Tân lấy lại bình tĩnh, ý thức từ trong sợ hãi đã khôi phục lại. Hắn không yếu ớt như vậy, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tien-nam-the-ham-ngu-phien-than-ky/1339421/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.