Tôn Chí Tân không phải diễn viên giỏi, diễn không được nhân vật phức đánh hay thay đổi, huống chi hắn lại là một nhân vật thẳng ruột ngựa, rối rắm cùng Naaru và Tiger viết rõ ràng ở trên mặt. Cho nên ngày hôm sau lúc theo Naaru phân phó dạy lão học đồ Esuike, vẻ mặt táo bón của hắn đã nhăn thành táo tàu.
Đồng thời hắn không phải một giáo viên giỏi, hắn lại thật muốn dạy Esuike học tập các loại tri thức thảo dược tương quan, nhưng lại không biết nói thế nào. Mặt khác chính hắn đối với trị bệnh cứu người cũng là cái người học đòi, so với Esuike mà nói cũng chính là hơn chút người hiện đại nghe nhiều nên thuộc thưởng thức mà thôi, cũng không thấy có thể cao minh hơn bao nhiêu.
Giống bệnh lý cùng với triệu chứng mấy thứ này bản thân Tôn Chí Tân cũng không hiểu, chỉ có thể máy móc pda viết như thế nào hắn liền như thế nói với Esuike. Một người mình không hiểu rõ, một người lại càng không hiểu, nói đi giảng đi cũng chỉ là bạch giảng, Tôn Chí Tân nghĩ tới nghĩ lui lấy Tiger bỏng làm ví dụ, dạy Esuike một ít biện pháp tự mình bốc thuốc đúng bệnh. Bất quá chỉ là như vậy, đối với người tiền sử cái gì cũng không hiểu mà nói, Tôn Chí Tân nói ra cũng thực cao minh thái quá, đạo lý kia chính là thằng thọt làm vua nước què……
Tôn Chí Tân giờ tìm thứ kêu cây kế, gọi là cây kế thảo, làm đồ ăn. Thứ này lạnh huyết cầm máu, khư ứ tiêu thũng, trì ngoại thương xuất huyết, ung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tien-nam-the-ham-ngu-phien-than-ky/1339350/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.