Việc Tôn Chí Tân muốn làm thật rất đơn giản, chung thứ nhất là chống lạnh, hai là thức ăn, hết thảy mọi việc đều vận tác quanh hai điểm này.
Cây đay tất nhiên phải thu về , bất luận là se sợi, hay là dệt vải, cuối cùng vẫn nhằm chế áo quần, đều có tác dụng cực đại. Tuy rằng hiệu quả chống lạnh của áo vải cũng không phải tốt lắm, nhưng có so với không có vẫn tốt hơn. mặc nó bên trong, bên ngoài phủ thêm da thú, hai món phối hợp hiệu quả chống lạnh hoàn toàn không phải một mình da thú hoặc hai lớp áo vải có thể so sánh được, tốt hơn cả hai cách này nhiều.
trang bị ống thổi tên cho mỗi người là để mọi người đều có khả năng giết con mồi loại nhỏ, trên trời dưới nước, chỉ cần có thể ăn, lập tức bắn xuống làm thức ăn không thương lượng.
vấn đề sơn động tránh đông lại quan trọng nhất. có rất nhiều lắm huống cần tìm hiểu trước, tỷ như vị trí, độ an toàn, có thể phòng ngự hay không, có nguy cơ sụp đổ hay không, có thể chứa bao nhiêu người, có nguồn nước phụ cận hay không, làm sao vận chuyển thức ăn dự trữ qua đó, kể cả vào đông rồi phải làm sao để chắn giá lạnh ở ngoài động nữa, có rất nhiều chi tiết cần làm rõ ràng, không đơn giản là cứ việc nhồi nhét một đống người vào co rụt trong đó một mùa đông là xong.
Mà phân phó bổ sung cuối cùng kia là để phát hiện thứ mới hữu dụng. Tôn Chí Tân dù sao chỉ có một người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tien-nam-the-ham-ngu-phien-than-ky/1339295/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.