Giám quân không nói gì nữa, chỉ cúi đầu nói: "Nghe lời ngươi, nói cho các huynh đệ, đợi đánh xong một trận, ta sẽ mang bọn ngươi đi tìm nữ nhân Đông Doanh."
Đổng Khuê hơi sững sờ, lập tức nở nụ cười, nói: "Ngươi muốn chết à? Lời này không thể nói, nếu ngươi thật sự muốn thành toàn cho chúng ta, có một số việc không cần phải quá tích cực là được rồi. Các huynh đệ đều là người giảng nghĩa khí, vì khoái hoạt của mình mà làm cho ngươi đánh mất mũ cánh chuồn, đấy mà có thể gọi là huynh đệ sao?"
Hắn đứng dậy vỗ vỗ bả vai giám quân, nói: "Tốt rồi, nghỉ ngơi một lúc đi, ngủ lấy nửa canh giờ, sau đó tiếp tục tiến lên, lão tử không thể bị tiểu tử Đạo Chiếm kia bỏ rơi ở phía sau."
Mười bốn canh giờ qua đi, Lưu Bình rốt cục cũng chặt đứt được đường lui của người Đông Doanh, Đổng Khuê cũng đã được như ý nguyện, thua Đạo Chiếm một bước, chỉ một bước nhỏ mà thôi.
Thời điểm Đổng Khuê vừa mới phát sinh chiến đấu cùng những người Đông Doanh trông coi đội thuyền kia, Đạo Chiếm đã tới rồi.
Quân Tống đánh tan địch nhân trên bờ, sau đó thiêu hủy rất nhiều đội thuyền, mặc dù có một phần nhỏ thuyền Đông Doanh đào tẩu, nhưng những thuyền kia chỉ là số lượng nhỏ, đã không có biện pháp để cho đại quân Đông Doanh an toàn chạy ra khỏi đảo Kyushu.
Sau đó là hủy cầu đi.
Từ đảo Kyushu đến đảo Honshu, lúc này không có đường ray dưới nước, vãng lai giữa hai bên, đều dựa vào những chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-nguu-pho-ma-gia/1616808/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.