Quân Tống bắtđầu vớt những thủy thủ Đông Doanh rơi xuống nước kia, binhsĩ Tống triều không biến thái như người Đông Doanh,đã rơi xuống nước còn muốn tánh mạng đối phương.
Nhưng Hô Diên Bích Đào đứng bên cạnh lại cười một tiếng, nói: "Tốt cái gì? Nếu ngươi trông cậy vào nhữngbinh lính này để đánh hải chiến với người Đông Doanh, ta cảm thấy ngươithật sự phải chuẩn bị một hồi tiêu hao chiến trường kỳ."
TrầnNguyên xoay đầu lại nhìn nàng, nói: "Ta thấy các tướng sĩ đánh không tệ, bất kể như thế nào, thuyền địch có hơn hai mươi chiếc, toàn bộ chìm vào đáy biển, người đâu,đánh cờ hiệu, khích lệ các tướng sĩ."
HôDiên Bích Đào khẽ lắc đầu, nói: "Nếu chúng ta cũng chỉ phái hai mươi con thuyền ra ngoài, ta sợ lần này chìm vào đáy biển không phải là ngườiĐông Doanh, ngươi hoàn toàn là dùng nhiều thuyền khi dễ người ta ítthuyền."
Trần Nguyên cười ha ha một tiếng, nói: "Ngươi biết cáigì, khi dễ người cũng rất có khoái cảm, ta đi một chuyếnđến Đông Doanh,chính là để khi dễ người."
Lúc này, một gia hỏa toàn thân ướtđẫm bị Chu Ngọc Hổ dùng thuyền nhỏ đưa lên chiến hạm Trần Nguyên, từthang dây đi lên, Chu Ngọc Hổ ném tên kia ở bong thuyền, nói: "Phò mãgia, đây là người dẫn đầu."
Trần Nguyên liếc nhìn người nọ, cách ăn mặc tiêu chuẩn của người Đông Doanh, dưới mũi có một dúm ria mép,đang run lên, con mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Nguyên, một bộdạng không phục lắm.
Từ nét mặt của hắn là biết, hiện tại nếunhư mình đi đềra nghi vấn, nhất định là không hỏi ra cái gì, Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-nguu-pho-ma-gia/1616804/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.