Tôn Cao Sáng gật đầu: "Đã thử qua ba lượt rồi, trong 30 bước, có thể hoàn toàn thiêu hủy một tòa nhà bằng gỗ."
Cuối cùng có thứ để cho mình thoả mãn, Trần Nguyên vỗ một cái thạch pháo bên cạnh, hỏi: "Cái này thế nào? Bây giờ có thể bắn được bao xa?"
Tôn Công Sáng nói: "150 bước."
Trần Nguyên nghe xong liền sững sờ: "Lần trước không phải ba trăm bước sao? Lần này như thế nào mà không bằng trước kia rồi?"
Tôn Công Sáng cười ha ha một tiếng, nói: "Là một sĩ binh thủ hạ của Địch Thanh tướng quân, hắn chuyên môn phụ trách phóng thạch pháo ra, có một lần hắn đến nói với ta, chỉ cần góc độ giống nhau, lúc bắn cũng có thể cố định, là có thể đánh thạch đạn vào một vị trí ngay gần."
Cái này là nhắm ngay trên đầu để nó rơi xuống sao? Trên mặt Trần Nguyên xuất hiện dáng tươi cười.
Tôn Công Sáng nói tiếp: "Ta đã thử một chút, quả nhiên là loại tình huống này, cho nên ta khống chế một ít lực đạo trên loại máy ném đá này, bởi vậy, khoảng cách không được như xưa."
Trần Nguyên suy nghĩ trong chốc lát rồi nói: "Tôn đại nhân có nghĩ tới chuyện, cứ để lực đạo phóng ra lớn nhất, sau đó thoáng khống chế trên mặt góc độ một tý hay không?"
Tôn Cao Sáng nói: "Nghĩ tới rồi, nhưng không có cách nào khống chế góc độ, thời điểm góc độ phóng ra biến hóa, lực đạo cũng không giống nhau, Phò mã gia yên tâm, ta đang suy nghĩ biện pháp giải quyết."
Trần Nguyên cũng không phải quá hiểu về phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-nguu-pho-ma-gia/1616780/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.