Trong lòng Tô Hiểu Du âm thầm vui vẻ, nhưng trên mặt lại rất bình tĩnh nói: "Đại quan nhân không cần quan tâm đến Hiểu Du, Hiểu Du không nghĩ tới chuyện có thể đi vào quý phủ đại quan nhân, chỉ cần ngày sau đại quan nhân có thể nhớ kỹ, đã từng có một người như ta, Hiểu Du đã đủ hài lòng rồi."
Nhân Tông lấy tay niết một chút trên má phấn của nàng, nói: "Nghe lời nhé."
Tô Hiểu Du lúc này mới khẽ chào thật sâu: "Vâng."
Lúc Nhân Tông từ bên trong phòng đi ra, Trần Nguyên đã chờ ở chỗ này, từ sắc mặt Nhân Tông là có thể thấy được, hắn đang rất thoải mái.
Bước nhanh đi xuống thang gỗ, hai thị vệ ở phía trước dẫn đường, Nhân Tông cùng Trần Nguyên đi ở vị trí chính giữa, ra khỏi khách điếm, Nhân Tông ngẩng đầu nhìn nhìn bầu trời, hỏi: "Đã vào triều chưa?"
Trần Nguyên nói: "Vạn tuế yên tâm, vẫn còn kịp."
Nhân Tông gật gật đầu, nhìn hắn một cái, nói: "Buổi sáng hôm nay, ngươi cũng không cần lên trên triều nữa, tìm một tòa nhà, an trí phụ tử các nàng trước, đợi thời cơ phù hợp, trẫm sẽ đón nàng vào cung."
Suy nghĩ một chút, hắn lại nói một câu: "Tốt nhất là tìm địa phương vắng vẻ, không nên để những ngôn quan kia biết mới tốt, sự tình làm xong, ngươi lại đến gặp ta."
Trần Nguyên đáp: "Vâng, vạn tuế yên tâm."
Cái này là nhiệm vụ hôm nay Trần Nguyên phải hoàn thành, hắn phải mua nhà, giấu người cho cha vợ, nhà là đã sớm chuẩn bị tốt, Trần Nguyên nhìn xe ngựa Nhân Tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-nguu-pho-ma-gia/1616744/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.