Đối với tâm tư của bọn hắn, Trần Nguyên tương đối rõ ràng, nói thật, Trần Nguyên cũng nghĩ qua chuyện độc chiếm, nếu như đổi lại trước kia, hắn còn muốn làm Tống triều Bill Gates, lúc này đây tất nhiên sẽ không có phần của những thương nhân này rồi, nhưng hiện tại khác rồi, lý tưởng của hắn xa hơn một ít, chỉ vài khu chế muối, thật sự không đáng.
Trần Nguyên nói tiếp: "Nhị vị yên tâm, chúng ta buôn bán ở thương trường sẽ nói đến thương trường, chư vị giúp Trần Thế Mỹ ta chuyện lớn như vậy, hiện tại trái cây chín rồi, tự nhiên chư vị đều có phần, Mã chưởng quỹ, ta hỏi một chuyện, lương thực ngươi cất rượu từ nơi nào đến vậy?"
Mã Sướng không rõ ý tứ của Trần Nguyên, nhưng vẫn nói chi tiết: "Đương nhiên là mua được rồi, Phò mã gia không biết, đoạn thời gian này giá cả lương thực tăng rất lợi hại, làm cho ta mua bán thật sự không dễ làm!”
“Vật rượu này, phải dựa vào lương thực để sản xuất, lương thực tăng giá, nó cũng phải tăng mới được, nhưng người đói bụng thì đi lính, uống hay không uống rượu cũng không sao cả, năm nay, thời gian của ta không dễ qua nha."
Trần Nguyên từ trong lồng ngực lấy ra một tờ giấy, nói: "Ta biết rõ chưởng quầy không dễ sống, đây là lễ vật ta chuẩn bị, tự ngươi nhìn đi."
Mã Sướng tiếp nhận tờ giấy, nhìn thoáng qua, nhẹ giọng thì thầm: "Điều lệ tạm thi hành quản lý ruộng tốt."
Khóe miệng Trần Nguyên nổi lên dáng tươi cười, nói: "Lần này Đảng Hạng xảy ra thiên tai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-nguu-pho-ma-gia/1616717/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.