Lý Vĩ mạnh mẽ kéo nàng vào trong ngực, ôm chặt lấy nàng, hơn nữa hôn một cái trên trán của nàng, thời điểm đại Công Chúa đang muốn giãy dụa, Lý Vĩ lại buông lỏng ra.
Thần sắc đại Công Chúa có chút bối rối, tựa như một đứa trẻ làm sai chuyện, mà trên mặt Lý Vĩ toàn dáng tươi cười, từng bước một lui về phía sau, cuối cùng là bỗng nhiên xoay người một cái, hứng phấn nhảy dựng lên, đồng thời cười ha ha, bước nhanh chạy về hướng quân doanh.
Trên mặt đại Công Chúa, lúc trước là không có bất kỳ biểu lộ gì, bây giờ đã từ từ nở nụ cười.
Lý Vĩ vừa trở lại quân doanh, đã nhìn thấy Đổng Khuê dùng một loại ánh mắt rất quái dị nhìn mình, Lý Vĩ bị hắn nhìn đến mức chân tay luống cuống, thoáng cẩn thận đánh giá y phục trên người mình một tý, không có chỗ nào phạm sai lầm chứ?
Lập tức hỏi: "Đổng ca, làm sao vậy?"
Đổng Khuê nhìn một thời gian, sau đó mới khẽ lắc đầu, nói: "Ta xem đầu óc ngươi không giống có tật nha?"
Cánh tay Lý Vĩ đánh vào bả vai hắn một quyền, nói: "Đầu óc ngươi mới có tật xấu!"
Đổng Khuê gật đầu, nói: "Có thể là vậy, dù sao, nếu ta có một nàng dâu xinh đẹp như ngươi, ta không thèm đến tham gia quân ngũ nữa! Mỗi ngày ta đều ở nhà ngủ với nàng!”
Lý Vĩ không trả lời hắn về nghi vấn này, khẽ cười một chút, nói: “Đánh giặc xong, ta sẽ giới thiệu cho ngươi một người, bảo đảm ngươi sẽ thoả mãn."
Đổng Khuê mừng rỡ, nói: "Thật sự?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-nguu-pho-ma-gia/1616676/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.