Trong một mảnh thổ địa này, bọn hắn chỉ có bốn năm quân Tống, nhưng có đến bảy tám người Đảng Hạng đang vây giết bọn hắn, không riêng gì chính mình, mấy huynh đệ khác cũng đang miễn cưỡng chèo chống!
Đổng Khuê hô to một tiếng: “Trợ giúp ta!”
Bỗng nhiên một cái chân to duỗi tới, một cước đá quan quân Đảng Hạng kia từ trên người hắn ngã lăn trên mặt đất, Đổng Khuê phản ứng cũng nhanh, căn bản không nhìn là ai tới giúp chính mình, thuận tay cầm thanh trường thương đâm trên cánh tay mình kia lên, không hề đứng dậy, liền đâm tới hướng phía người Đảng Hạng kia rơi xuống!
Người nọ vừa mới rơi xuống đất, thương đã đến, vừa vặn đâm thủng cổ của hắn!
Đổng Khuê hung dữ nói một câu: “Muốn giết ta sao!” Đầu thương nhúc nhích ở trong cổ người kia một chút, một vòi máu tươi phun ra ngoài.
Xử lý đối thủ xong xuôi, lúc này hắn mới đứng dậy, đầu tiên là nhúc nhích cánh tay, khá tốt, còn có thể động, nói rõ không có bị thương đến xương cốt.
Đổng Khuê quay đầu nhìn thoáng qua, chỉ phát hiện một tân binh trong tiểu đội vừa rồi mình kéo vào tác chiến dị thường dũng mãnh, một cây đao vung lên chém giết khắp chung quanh, năm người bọn hắn bên này rõ ràng có thêm tiểu tử kia phối hợp, giết chết toàn bộ bảy tám người Đảng Hạng!
Hắn cười một chút với Vũ Minh, duỗi ngón tay cái ra, nói: “Vậy mới tốt chứ! Lát nữa ta sẽ cho ngươi làm Đô đầu!”
Vũ Minh còn chưa kịp trả lời, chỉ nghe bên cạnh có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-nguu-pho-ma-gia/1616611/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.