Ngoại hình của Tây Môn Xuy Tuyết, là một thanh niên áo trắng như tuyết.
Hình ảnh này của hắn tựa hồ đã trở thành một loại tượng trưng, có vẻ cao không thể với tới.
Thần vận của Tây Môn Xuy Tuyết, không chỉ ở chỗ hắn rút kiếm ra nhanh như tia chớp ; mà là còn ở chỗ thu hồi kiếm thì cũng nhanh không kém, trên mũi kiếm lướt xuống một vài giọt máu tươi.
Nhìn thấy mười một bộ thi thể nằm trên đất, trên mặt Diệp Thần không có một chút nào là hoảng sợ cùng khiếp đảm, bởi vì kiếp trước hắn đã nhìn thấy rất nhiều cảnh tượng giết người rồi.
hai mắt Diệp Thần hiện ra tinh quang nhìn Tây Môn Xuy Tuyết, kinh diễm trong mắt bắn mạnh, đây chính là kiếm pháp của Kiếm thần Tây Môn Xuy Tuyết, khuynh thế hãi tục **.
"Thiếu tông chủ, ngài không có sao chứ?" Tiểu Đông Bắc thật vất vả mới giãy dụa bò lên được, vọt tới trước mặt Diệp Thần , hết sức kiêng kỵ cùng hoảng sợ nhìn nam tử áo trắng trước mặt.
Nam tử này tuy rằng giết bọn người Dương Thiểu Phong, thế nhưng Tiểu Đông Bắc không dám hứa chắc đối phương sẽ không làm thương tổn bọn họ.
Cho tới giờ khắc này, Tiểu Đông Bắc còn nhìn không ra Tây Môn Xuy Tuyết là người của bên nào, vì vậy hắn vô cùng sợ hãi nhìn Tây Môn Xuy Tuyết, chỉ lo đối phương sẽ thương tổn đến Diệp Thần.
"Tây Môn Xuy Tuyết, trở về đi thôi!" Diệp Thần đứng sau Tiểu Đông Bắc, cười nói.
Tây Môn Xuy Tuyết gật đầu, ở trong lúc Tiểu Đông Bắc đang trợn mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-cuong-tong-chu/186630/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.