"Bên trên da lại cũng có một tầng kim quang nhàn nhạt!" Diệp Thần nhìn thấy thời điểm cỗ linh khí này rèn luyện da thịt của chính mình, bên trên da thịt bỗng nhiên xuất hiện ánh sáng.
Loại ánh sáng này vô cùng chói mắt, làm cho người ta có một loại cảm giác kinh thế hãi tục. Phảng phất đây đã không phải da thịt nữa rồi, mà là một loại cảm giác mình đồng da sắt, toả ra ánh sáng lộng lẫy.
"Nếu như sau này da mình vẫn phát tán ra kim quang như vậy, thì mình làm sao đi gặp người đây, chẳng khác nào nói cho người khác biết trên người mình có chỗ đặc thù?" Diệp Thần nhìn tầng kim quang nhàn nhạt kia trên người mình, đột nhiên có chút xoắn xuýt nói.
Có điều thời điểm hắn quan sát xương cốt bên trong thân thể lại phát hiện mình tuy rằng trước đó có kim quang, thế nhưng giờ khắc này đã khôi phục lại như thường, vì lẽ đó hắn lại bình tĩnh trở lại. Da thịt khẳng định cũng sẽ giống như xương cốt, chỉ thời điểm rèn luyện thì mới phát sáng, một khi rèn luyện kết thúc, tất cả sẽ lại khôi phục như bình thường.
Vẻn vẹn nửa canh giờ, toàn thân gân xương da thịt của Diệp Thần đều được rèn luyện một lần, thậm chí ánh mắt của Diệp Thần so với lúc trước còn ác liệt hơn ba phần, thậm chí ngay cả thị lực đều biến tốt hơn rất nhiều.
"Linh khí của viên Luyện Thể đan này, còn sót lại khoảng chừng một phần mười." Diệp Thần trên mặt hơi kinh ngạc tự nhủ.
Diệp Thần rõ ràng lần luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-cuong-tong-chu/1480600/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.