Hoàng kim bảo tọa, cũng không phải là do hoàng kim chế tạo mà thành, chỉ là mặt trên của nó toả ra phật quang vàng rực rỡ, cho nên nhìn qua như là làm từ hoàng kim vậy.
Diệp Thần đi tới trước mặt bảo tọa, mới phát hiện ra bảo tọa này vậy mà lại làm hoàn toàn từ gỗ, cụ thể là loại gỗ gì, Diệp Thần cũng không biết được, chỉ có thể cảm giác được mặt trên của nó có một tia khí tức an lành.
Tới ngồi lên!
Bỗng nhiên trong lòng Diệp Thần có một loại cảm giác mãnh liệt, muốn ngồi lên trên cái bảo tọa kia, tựa hồ bên trong cái bảo tọa vàng óng này đang có món đồ nào đó dẫn dụ chính mình!
"Tâm nhược băng thanh, thiên tháp bất kinh!" Diệp Thần lập tức vận chuyển Băng Tâm quyết, ép buộc chính mình phải tỉnh táo lại.
Mặc kệ cái hoàng kim bảo tọa này là món đồ gì, tùy tiện tới ngồi lên đều không phải là chuyện sáng suốt, vẫn là yên lặng quan sát thì hơn!
Diệp Thần chuẩn bị trước đem bảo tọa thả ở nơi đó, chờ triệt để đánh giá xong tình huống ở bên trong động phủ của Huyết Thủ Nhân phật, rồi mới trở lại thăm dò cái bảo tọa này.
Động phủ của Huyết Thủ Nhân phật, nói trắng ra chính là một toà đại điện, vị trí của cái bảo tọa này chính là ở giữa đại điện. Mà phía sau bảo tọa này, cũng chính là nơi sâu xa nhất của đại điện, lại đặt một pho kim phật.
Kim phật cao ba thước, tỏa ra khí tức ôn hòa, khiến cho người ta nhìn qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-cuong-tong-chu/1480592/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.