Trên mặt Diệp Thần lộ ra vẻ mỉm cười, tâm tình của hắn kỳ thực cũng giống như mọi người, đều vô cùng hi vọng vào việc trùng kiến Thiên Linh tông. Thậm chí thân là tông chủ, Diệp Thần khát vọng trùng kiến tông môn, so với mọi người còn sâu đậm hơn rất nhiều!
Có điều muốn trùng kiến tông môn, cũng không phải là một chuyện dễ dàng, nhất định phải có mười phần chuẩn bị, chí ít cũng phải có đủ thực lực.
Hủy diệt một tông môn rất dễ dàng, thế nhưng trùng kiến một tông môn, cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy. Bởi vì một khi tông môn của ngươi đã bị hủy diệt một lần, như vậy ngươi sẽ tuyệt đối không muốn nó bị hủy diệt lần nữa!
Mà nếu không muốn tông môn bị hủy diệt, như vậy liền cần phải có đủ thực lực để bảo vệ nó, để tông môn có thể đứng vững gót chân. Đặc biệt là dọc theo con đường này và khi đã trải qua nhiều chuyện như vậy, càng khiến cho Diệp Thần rõ ràng một chuyện, mặc kệ là người khác mạnh như thế nào, thì chỉ cần mình mạnh hơn họ là được!
Đã từng có lúc, Diệp Thần hắn chỉ có thể trốn ở sau lưng Nhiếp Phong, trốn ở sau lưng Bộ Kinh Vân, trốn ở sau lưng Lý Tiêu Dao. . .
Bây giờ Diệp Thần hắn không muốn tiếp tục như vậy nữa, hắn thân là tông chủ, hắn muốn trở thành một tông chủ của tông môn mạnh nhất, muốn Thiên Linh tông phát quang khắp đại lục!
Mà từ nơi sâu xa nào đó, Diệp Thần có thể cảm giác được động phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-cuong-tong-chu/1480589/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.