"Vương trại chủ, ngươi đang khẩn trương gì vậy?"
Lời nói của Diệp Thần vừa nói ra liền để cho sắc mặt của Vương Đạo Tư lập tức bị kiềm hãm, tuy vậy hắn vẫn lúng túng nở nụ cười một chút, nói: "Diệp tông chủ nói đùa, ta có thể khẩn trương gì sao, ta đây là kích động, kích động..."
Kích động?
Diệp Thần nghe vậy liền cười nhạt, hắn ở phương diện này nhận định, còn chưa từng có làm lỗi qua.
Ta cũng muốn nhìn xem ngươi có thể kích động tới khi nào.
Diệp Thần đem bát rượu buông xuống, liền không uống một chút rượu nào nữa, căn bản đến một khối thịt cũng không ăn.
Bất quá hắn mơ hồ đã cảm thấy không rõ, nếu như tên Vương Đạo Tư này thực sự ở bên trong rượu hạ độc, hắn hiện tại không ăn không uống, cũng đã không còn kịp rồi.
Bởi vì, khi nãy hắn đã cùng Lưu lão tam uống qua một chén rượu.
Đồng thời đám người Bộ Kinh Vân cùng Nhiếp Phong cũng không có chút phòng bị nào, cho nên vẫn là hi hi ha ha uống một chút, căn bản cũng không có một chút cố kỵ. Ai lại có thể đủ nghĩ đến, mình đối với Hắc Phong Trại có thiên ân vạn tạ như thế, vậy mà bọn họ lại xuống tay với mình?
Tuy rằng trong lòng có loại cảm giác không ổn, thế nhưng mà Diệp Thần vẫn vô cùng trấn định, bởi vì ... người Hắc Phong Trại cũng cùng bọn họ cùng nhau ăn uống, cũng không có phân chia cái gì.
Nếu như đám người Hắc Phong Trại có gan hạ độc như vậy, chẳng phải là cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-cuong-tong-chu/1480550/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.