Dịch giả: rolland
Lưu Thịnh Phong cúi đầu nhìn Tiếu Vũ, lãnh đạm nói:
- Nếu ngươi mạnh hơn ta, ngươi nói chuyện, ta chỉ có thể nghe theo, còn ngươi yếu như vậy, cả ngày lẫn đêm kêu chiêm chíp, nói một đống lời nhảm nhí, ai kiên nhẫn nghe ngươi nói hả?
Tiếu Vũ cố nén đau đớn, tầm mắt nhìn về một hướng khác:
- Triệu sư đệ, ngươi khuyên nhủ Lưu sư huynh đi!
Phía xa, sau tháp cao màu vàng, một bóng người đi ra, ánh mặt lạnh lùng, kiêu ngạo, chính là Triệu Hạo.
Vẻ mặt của Triệu Hạo như thường, thần quang trong mắt sâu thẫm, con ngươi đen nhánh một mảnh tĩnh lặng:
- Ý chí của các ngươi đủ kiên định, không ai có thể bắt buộc các ngươi đoạ ma.
- Cùng lắm là chết thôi, nếu như tham sống sợ chết, cần gì phân biệt người hay ma?
- Bất quá, nếu ta là các ngươi, thà rằng đoạ ma, đạt được lực lượng liều chết đánh một trận, còn hơn như cá nằm trên thớt chờ người khác xẻ thịt.
Đám người Diệp Trọng Châu đều khiếp sợ nhìn hắn, Tiếu Vũ há miệng nói một tràng dài:
- Ngay cả Triệu sư đệ ngươi cũng cam nguyện đoạ ma sao? Nhưng ngươi rõ ràng không đoạ ma...
Triệu Hạo khinh thường nói:
- Đối với các ngươi mà nói, thành ma, chỉ là phóng đại ý niệm nào đó trong lòng, chuyện trước nay không dám làm, bây giờ có dũng khí đi làm.
- Mà ta vốn không có chuyện gì không dám làm, chuyện ta muốn làm, ta sẽ làm ngay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-cuong-su-huynh/3142364/quyen-2-chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.