Lần đầu nhìn thấy Thanh Sát Quỷ Lang và Hắc Thủy Huyền Giao, Yến Triệu Ca liền thầm chau mày, mơ hồ có chút không ổn.
Mặc dù Hắc Thủy Huyền Giao có thân thể hùng tráng, mất đi mấy phần khí tức hung hãn của dị thú nên có, hiển nhiên là do sống trong "nhung lụa" đã quen, không trãi qua thực chiến.
Mà đầu Thanh Sát Quỷ Lang kia của Trần Lâm nhìn qua dường như bình thường, không có uy thế như Hắc Thủy Huyền Giao, nhưng trên người có nhiều vết thương cả mới lẫn cũ, rõ ràng là do nhiều lần chém giết sinh tử lưu lại, cả người tỏa ra một cổ khí tức hung tàn khát máu.
Khi vào cuộc chiến, Yến Triệu Ca cẩn thận quan sát.
Thanh Sát Quỷ Lang nhìn như rơi vào hạ phong, nhưng né tránh vô cùng có quy luật, không chút nào hoảng hốt.
Giống như cố ý du đấu tiêu hao thể lực của Hắc Thủy Huyền Giao.
Cộng thêm thiên phú của nó là tỏa ra hàn khí lạnh lẽo, rõ ràng là muốn chiến đấu lâu dài, kéo cho tới khi Hắc Thủy Huyền Giao không còn thể lực mới điên cuồng tấn công.
Nhưng mà lực lượng của Hắc Thủy Huyền Giao quá mạnh mẽ, cho nên kéo dài lâu như vậy, mà Thanh Sát Quỷ Lang vẫn không tìm được cơ hội phản kích.
Nhưng tình huống này kéo dài mà Hắc Thủy Huyền Giao vẫn chậm chạp không cách nào tìm được cơ hội trọng thương Thanh Sát Quỷ Lang thì có thể bị đối phương lật bàn.
Thanh Sát Quỷ Lang có tính dẻo dai cùng nhẫn nại rất tốt, kinh nghiệm chiến đấu đầy đủ, ngược lại thì Hắc Thủy Huyền Giao càng ngày càng bị hao mòn nhuệ khí, trở nên gấp gáp.
- Diệp sư huynh, không đúng, tiếp tục như vậy nữa, Hắc Thủy Huyền Giao sẽ hỏng bét.
Yến Triệu Ca hơi cau mày, truyền âm cho Diệp Trọng Châu.
Diệp Trọng Châu ngẩn người, theo góc độ của hắn thì Hắc Thủy Huyền Giao đang chiếm thượng phong.
Yến Triệu Ca nói:
- Đầu sói giảo hoạt kia đang tỏ ra yếu thế, nó cố ý du đấu để tiêu hao thể lực của Hắc Thủy Huyền Giao
Con ngươi của Diệp Trọng Châu đột nhiên co rúc một cái, cùng lúc đó, tình hình trong sân đấu đột nhiên biến hóa!
Hắc Thủy Huyền Giao công kích mù quang rơi vào khoảng không, sau khi Thanh Sát Quỷ Lang né tránh công kích của Hắc Thủy Huyền Giao, thân thể của nó đột nhiên xoay một cái. Lực lượng toàn thân bộc phát, đụng vào bên hông mềm của Hắc Thủy Huyền Giao đang đứng chưa vững!
Lúc này, Thanh Sát Quỷ Lang mới cho thấy trình độ chân thật của mình, xương cốt toàn thân chấn động, bắp thịt phồng lên, bộ lông giống như cương châm dựng thẳng. Thân thể giống như lớn thêm một vòng, không kém hơn Hắc Thủy Huyền Giao chút nào!
Công kích của Hắc Thủy Huyền Giao vừa vồ hụt, còn không hồi thần, thì bị đối phương tấn công điểm yếu, thân thể to lớn nhất thời bị đụng ngã xuống đất.
Thanh Sát Quỷ Lang được thế không tha, cái miệng khổng lồ cùng móng vuốt tấn công Hắc Thủy Huyền Giao, trong lúc nhất thời, máu me đầm đìa, Hắc Thủy Huyền Giao đã bị thương nặng.
Nụ cười của Bích Hải Thành cứng trên mặt, sắc mặt của Diệp Trọng Châu liền trở nên khó coi.
Hắc Thủy Huyền Giao sau khi bị thương, thét lên điên cuồng, lực lượng toàn thân bùng nổ. Quăng Thanh Sát Quỷ Lang ra ngoài, Hắc Thủy Huyền Giao giận dữ, lần nữa bay lên trời, điên cuồng phóng tới đối thủ của mình.
Sau một kích này, Thanh Sát Quỷ Lang lại trở về bộ dáng như trước, lần nữa chạy trốn, né tránh Hắc Thủy Huyền Giao phẫn nộ phản công.
Ánh mắt của Yến Triệu Ca dần dần híp lại, ẩn chứa một tia hàn quang.
Hắn đã nhìn ra, đầu Thanh Sát Quỷ Lang này thật sự xảo trá.
Nó sợ hãi nhìn đầu Hắc Thủy Huyền Giao bị chọc giận, nhưng thật ra là làm lại mánh cũ, lợi dụng du đấu tiêu hao nhuệ khí và thể lực của Hắc Thủy Huyền Giao.
Nhất là Hắc Thủy Huyền Giao đã bị thương, máu chảy như suối, thời gian kéo dài càng lâu, nó sẽ càng yếu đi.
Tâm tư của đầu Thanh Sát Quỷ Lang này phải nói là hết sức âm độc, muốn đưa Hắc Thủy Huyền Giao vào chỗ chết!
Nó không chỉ muốn thắng lợi mà còn muốn giết Hắc Thủy Huyền Giao!
Yến Triệu Ca đưa mắt nhìn Trần Lâm, người khác không nhìn ra tâm tư của Thanh Sát Quỷ Lang, người chủ nhân tâm ý tương thông làm sao lại không biết?
Dưới tình huống này mà vẫn im lặng không lên tiếng, có khả năng rất lớn là đầu Thanh Sát Quỷ Lang này hành động theo gợi ý của nàng.
- Diệp sư huynh, thu hồi Hắc Thủy Huyền Giao đi.
Yến Triệu Ca thấp giọng nói:
- Đầu sói kia lại làm mánh cũ, Hắc Thủy Huyền Giao đã bị thương, tiếp tục như vậy nữa, nếu bị đánh lén thành công, chỉ sợ ảnh hưởng tới tính mạng.
Sắc mặt của Diệp Trọng Châu tái xanh, bây giờ hắn cũng biết Yến Triệu Ca nói có lý.
Sau khi trầm mặc một chút, Diệp Trọng Châu cũng là một người quyết đoán, cắn răng trầm giọng nói:
- Cuộc tỷ thí này, ta nhận thua.
Trong mắt của Trần Lâm trong lóe lên một tia đáng tiếc không dễ phát hiện, lộ ra nụ cười có mấy phần ớn lạnh:
- Đa tạ Diệp sư huynh, bây giờ, Hắc Thủy Huyền Giao của Diệp sư huynh đang chiếm thượng phong, đuổi theo Thanh Sát của ta không tha, Diệp sư huynh nếu nhận thua, xin hãy dừng đầu Hắc Thủy Huyền Giao này lại.
Hắc Thủy Huyền Giao giận dữ, thương thế làm cho nó càng ngày càng yếu ớt, nghe chủ nhân âm thanh, không cam lòng mà buông tha truy kích, dừng lại động tác.
Nhưng ngay khi Hắc Thủy Huyền Giao dừng lại, cặp mắt đỏ chót của Thanh Sát Quỷ Lang đột nhiên lóe lên hung quang, lực lượng cả người bùng nổ, thừa dịp thân thể cùng tinh thần của Hắc Thủy Huyền Giao đang thư giản phát động công kích!
Tốc độ của Thanh Sát Quỷ Lang nhanh như thiểm điện, đừng bảo là đám người Diệp Trọng Châu, coi như Hắc Thủy Huyền Giao gần trong gang tấc cũng phản ứng không kịp, trong nháy mắt, công kích của đối phương đã ngay trước mặt!
Một bóng người đột nhiên chắn lại trước người Hắc Thủy Huyền Giao, một quyền mạnh mẽ đánh lên trán của Thanh Sát Quỷ Lang!
Thanh Sát Quỷ Lang trực tiếp bị đánh văng ra ngoài, người đến, bất ngờ chính là Yến Triệu Ca.
Trần Lâm nhìn Yến Triệu Ca, lông mày cau lại, Diệp Trọng Châu chưa tỉnh hồn, lúc này phục hồi lại tinh thần, giận dữ hét:
- Trần sư muội, ngươi rất tốt!
Trần Lâm lạnh lùng liếc Yến Triệu Ca một cái, triệu hồi Thanh Sát Quỷ Lang bị Yến Triệu Ca đánh choáng váng, chỉnh lại vạt áo thi lễ với Diệp Trọng Châu:
- Dù sao Thanh Sát còn chưa mở linh trí, dã tính khó thuần, hết lần này tới lần khác lực lượng lại mạnh mẽ, tiểu muội không cách nào điều khiển hoàn toàn, suýt nữa làm bị thương Hắc Thủy Huyền Giao của Diệp sư huynh, tiểu muội ở chỗ này nói lời xin lỗi Diệp sư huynh, xin Diệp sư huynh đại nhân đại lượng, không nên chấp nhất.
Diệp Trọng Châu liên tục hít thở sâu mấy cái, mới khống chế mình không chạy lên cho đối phương một chiêu Thao Thiên Triều.
Đối phương được tiện nghi còn khoe mẽ, thủ đoạn mềm dẻo giết người làm hắn cảm thấy khó chịu.
Mấy câu nói liền khiến Diệp Trọng Châu buồn bực mà không thể phát tác, Trần Lâm quay lại nhìn Yến Triệu Ca, khẽ mỉm cười:
- Đại danh của Yến Triệu Ca Yến sư huynh, ngưỡng mộ đã lâu.
Hai mắt của Yến Triệu Ca nhẹ nhàng híp lại, nụ cười của đối phương dường như có hàm nghĩa khác.
Quả nhiên, liền nghe Trần Lâm nói tiếp:
- Nghe nói Yến sư huynh mới có một con dị thú, chính là Sơn Tỳ hiếm thấy, linh dị thoát tục, không biết tiểu muội có duyên được thấy một chút hay không.
Thanh Sát Quỷ Lang nằm bên chân nàng phát ra tiếng gào trầm thấp, mơ hồ có một cổ mùi vị hiếu chiến khát máu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]