Dịch giả: rolland
Chữ viết trên màn nước biến mất, cũng không nói là Yến Triệu Ca có thể đi vào.
Nhưng A Hổ nhìn thấy màn nước mở rộng, không khỏi trợn mắt.
Yến Triệu Ca bình tĩnh nghiêm túc thi lễ hướng phía xa trong màn nước:
- Cám ơn Phó sư bá.
Sau đó, Yến Triệu Ca đi tới cửa trên màn nước đang mở rộng.
A Hổ còn ngây người, phản xạ theo điều kiện, đi theo phía sau Yến Triệu Ca.
Thật lâu sau, A Hổ mới hồi phục lại tinh thần:
- Công tử, rốt cục ngài làm như thế nào?
Yến Triệu Ca búng tay nói:
- Phó sư bá thấy Phong sư muội, nàng không giải được ảo diệu về việc Thái Âm Chi Thể của Phong sư muội dần dần hồi phục, không dằn lòng được phải để chúng ta đi vào.
A Hổ ngẩn ra:
- Chỉ đơn giản như vậy?
Yến Triệu Ca nhún vai một cái nói:
- Phó sư bá là người như vậy, so với thể diện, nàng để ý mấy thứ này hơn.
- Huống chi, ta chỉ bị "giận chó đánh mèo", dù sao ta cũng không phải phụ thân a.
Yến Triệu Ca chắp hai tay sau lưng, không nhanh không chậm đi tới:
- Dĩ nhiên, Phó sư bá cũng là người trở mặt còn nhanh hơn lật sách, chờ mê đề được giải khai, nói không cừng nàng sẽ đá văng ta ra.
A Hổ rụt cổ nói:
- Công tử nhớ giấu kỹ, ngài bị đá văng ra, ta khẳng định cũng khó tránh khỏi.
Hai người vừa nói vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-cuong-su-huynh/3142224/quyen-2-chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.