Dịch giả: rolland
Phong Vân Sanh nói, Yến Triệu Ca lại nhìn giá nướng, một con vật chỉ lớn bằng bàn tay, vừa giống cá vừa giống ếch, hình dáng đúng là Hổ Trảo Ngư.
Yến Triệu Ca ngửi một cái, chép miệng:
- Chậc, mùi vị không tệ, nói không chừng ăn ngon.
- Ánh mắt của ngươi không tệ, thật biết ăn.
Hắn cũng rất thích thưởng thức nhiều loại mỹ thực a, nhưng sau khi đi tới thế giới này, một mặt là có quá nhiều chính sự cần làm, một mặt là "cẩm y ngọc thực", cơm đưa tới miệng.
Ngược lại cũng không như lúc trước thích tìm kiếm nhiều món ăn ngon khắp nơi.
Hôm nay thấy dáng vẻ của Phong Vân Sanh, Yến Triệu Ca rất đồng cảm, lại nghe thấy mùi vị như thế này, liền cảm thấy con "tham trùng" trong bụng mình tựa hồ bị câu ra.
Yến Triệu Ca tằng hắng một cái, thẳng thắn bước ra ngoài.
Phong Vân Sanh đột nhiên kinh hãi, giống như con mèo giẫm phải đuôi, liền nhảy dựng lên.
Thấy người tới là Yến Triệu Ca, cảnh giác trong mắt nàng biến mất.
Nhưng sau đó, trong ánh mắt của thiếu nữ tràn đầy xấu hổ, theo bản năng dời chỗ, ngăn lại đống lửa sau lưng cùng cái giá nướng.
Nàng từ trước đến nay luôn miệng lưỡi lưu loát, lúc này lại nói lắp bắp:
- Yến... Yến sư huynh, ngươi... ngươi về núi khi nào a?
Yến Triệu Ca như không có chuyện gì nói:
- Mới về ngày hôm nay, nghe nói thương thế của ngươi cơ bản đã khỏi hẳn, hoàn thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-cuong-su-huynh/3142204/quyen-2-chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.