Dịch giả: rolland
Đối mặt với công kích của Phan Bá Thái, Thạch Thiết hít sâu một hơi.
Hắn nắm chặc hai nắm đấm, thu quyền trái về bên hông, quyền phải chậm rãi đánh ra trước.
Phù Trận Thiên Đàn bao phủ quanh người, đã ngưng luyện đến cực hạn, cỡ như thân thể của Thạch Thiết.
So với mặt trời từ trên bầu trời giáng xuống, quả thực nhỏ hơn rất nhiều.
Thạch Thiết đánh ra một quyền, động tác chậm chạp so với thế cục khẩn trương như thế này, có vẻ không ăn khớp.
Cảm giác không hài hoà quỷ dị như thế làm những người xem chiến tức muốn hộc máu.
Nắm tay giống như vác một ngọn núi lớn ngàn vạn cân, vô cùng trầm trọng, như trâu già kéo xe, chuyển động chậm rãi.
Nhưng rơi vào trong mắt người khác, Võ đạo Quyền ý của Thạch Thiết lúc này, lại tràn đầy cảm giác "bất động bất phôi, vĩnh hằng bất hủ".
Vững chắc, vĩnh hằng, không bao giờ bị lay động.
Bảy vầng mặt trời chói chang liên tục giáng xuống, không ngừng oanh kích trên đầu Thạch Thiết.
Đao ý cuồng bạo cùng nhiệt độ, quét sạch bốn phương, gợi lên sóng khí cuồn cuộn, không ngừng khuếch tán ra xung quanh.
Không khí bị ép nát, lực lượng khổng lồ rơi xuống hình thành từng cơn lốc ác liệt.
Gió bão như lưỡi đao vô hình kinh khủng, cắt ra tất cả các vật cản đường!
Phong nhận tung hoành ngang dọc, lưỡi đao cắt ra từng vết nứt sâu hoắm trên mặt đất, và cắt đoạn từng ngọn núi phía xa!
Kim quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-cuong-su-huynh/3142192/quyen-2-chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.