Dịch giả: rolland
Đối mặt với Triệu Hạo, Võ giả Đông Đường cầm đầu cũng không có sợ hãi.
- Thập Lục điện hạ, nếu ty chức (hạ quan) nhớ không lầm, bệ hạ có lệnh, ngươi lưu thủ tại Cảnh Dương Thành, không có thánh dụ, không được ra ngoài.
- Lúc này tại sao lại xuất hiện ở nơi này?
Triệu Hạo nghe vậy, cũng không thèm để ý, thản nhiên nói:
- Tất nhiên là lo lắng cho thương thế của Phụ hoàng.
- Ta tinh thông Đan đạo dược học, ngươi cũng biết phải không.
Một tên Tông Sư của Đông Đường đối chọi gay gắt:
- Cho nên ngươi dám lưu lại dược tán truy tung trên người của bệ hạ?
Triệu Hạo đứng chắp tay sau lưng, vẻ mặt như thường:
- Đừng nói lung tung, ta chỉ nhận biết mùi vị phấn hoa của Bách Linh Quỷ Thảo mà thôi, nhưng không biết tại sao trên người của Phụ hoàng lại có phấn hoa của Bách Linh Quỷ Thảo.
- Nhưng mà, hiện tại giống như không có thời gian tranh chấp vào những chuyện vô bổ này.
Triệu Hạo liếc nhìn Yến Triệu Ca cùng Triệu Thế Thành:
- Cứu trị Phụ hoàng, mới là chuyện trọng yếu nhất, không được chậm trễ.
Võ giả Thương Mang Sơn bên cạnh hắn trầm giọng nói:
- Đắc tội.
Nói xong, một đám Võ giả Thương Mang Sơn bao vây đoàn người Đông Đường lại.
Võ giả của Thương Mang Sơn người đông thế mạnh, cùng cảnh giới thực lực mạnh hơn.
Bên Đông Đường cho dù có trận pháp bảo hộ, cũng cảm thấy áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-cuong-su-huynh/3142137/quyen-1-chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.