Chương trước
Chương sau
Dịch giả: rolland

Yến Triệu Ca cũng nhìn ra, thiếu niên kia chắc là một Hoàng tử, huynh đệ của đám người Triệu Nguyên, chỉ là chưa từng nhìn thấy bao giờ.

Tình cảnh lúc này, làm Yến Triệu Ca có chút hứng thú.

Đại Hoàng tử Triệu Nguyên cùng phụ thân Đông Đường Quốc chủ như nhau, có khuynh hướng Quảng Thừa Sơn và là một phái của Yến Địch cha của Yến Triệu Ca.

Bản thân Triệu Nguyên, cùng nguyên chủ thân thể của Yến Triệu Ca, cũng có vài phần giao tình.

Mà Tam Hoàng tử Triệu Thịnh ở phương diện này lại cạnh tranh không lại Triệu Nguyên, kết quả là lại đi tương đối gần với người một phái của Nhị sư bá của Yến Triệu Ca.

Tuy rằng Đông Đường Quốc chủ có khuynh hướng Yến Địch, bất quá Quảng Thừa Sơn Chủ Sự Trưởng lão Nghiêm Húc ở Đông Đường dù sao cũng là người bên kia, cuộc sống của Triệu Thịnh cũng không khốn khó gì.

Nếu cạnh tranh chức vị Chưởng môn Quảng Thừa Sơn, cuối cùng là Nhị sư bá của Yến Triệu Ca thắng được, vị trí Đông Đường Quốc chủ thuộc về ai trong tương lai, có vài phần đắn đo.

Nhưng tổng thể mà nói, vị trí Thái tử của Đông Đường, cơ bản là sự tranh đoạt giữa Triệu Nguyên và Triệu Thịnh.

Hai người bọn họ nhìn nhau không vừa mắt từ lâu lắm rồi, vẫn đối chọi với nhau gay gắt.

Nhưng bây giờ cùng nhắm vào một Hoàng tử, rất lâu rồi chưa thấy.

- Ta phụng ý chỉ của Phụ hoàng, cùng Cẩn Vương thúc vào núi truy bắt tặc nhân.

Chỉ nghe âm thanh của Triệu Thịnh từ xa truyền đến:

- Người này đã bị thị vệ của ta và Đại hoàng huynh vây trong sơn cốc này, đối phương cũng là bị ta và Đại hoàng huynh đánh trọng thương, bằng không như vậy, ngươi cho là ngươi có thể đối phó được sao?

- Bây giờ bị ngươi nhặt tiện nghi, nhưng ngay cả manh mối tin tức ngươi đều muốn độc chiếm, Thập Lục đệ, ngươi cũng không biết điều quá đi?

Triệu Nguyên cũng trầm giọng nói:

- Thập Lục đệ, công lao chia cho ngươi một phần cũng không sao, nhưng khẩu cung của người kia, đừng có giấu diếm, nếu có manh mối tiếp theo, chúng ta phải nắm chặt thời gian tiếp tục truy xét.

- Đối phương cùng Quỷ Phủ lão nhân, và cùng dị biến của Trấn Long Uyên có liên quan, không được khinh thường, làm trễ nãi thời gian, không cách nào ăn nói trước mặt Phụ hoàng, công lao cũng biến thành lỗi lầm.

Nghe được tên của Quỷ Phủ lão nhân cùng Trấn Long Uyên, Yến Triệu Ca lại có vài phần hứng thú hơn:

"Hả, có ý tứ, đi qua nhìn một chút xem."

Yến Triệu Ca đi tới trước, liền thấy tên thiếu niên kia không thèm để ý cười, nói:

- Nên làm thế nào, trong lòng ta biết rõ, không nhọc lòng hai vị hoàng huynh dạy bảo, trở về Quốc đô, ta sẽ bẩm báo với Phụ hoàng, tất cả sẽ có quyết định.

Ngữ khí của hắn quả thật là không khách khí chút nào, làm Triệu Nguyên, Triệu Thịnh đều có chút căm tức.

Nhưng lúc này Yến Triệu Ca hiện thân, hai người liền vội vàng đè xuống cơn tức, buông tha thiếu niên kia, đi tới chào hỏi cùng Yến Triệu Ca.

- Triệu Ca, thật là đúng dịp, ngươi cũng ở trong sơn mạch này à?

- Yến công tử.

Võ giả Đông Đường quốc đồng hành cùng Triệu Nguyên, Triệu Thịnh, phàm là Võ giả Tông Sư đều ôm quyền, Võ giả Luyện Thể đều khom người:

- Gặp qua Quảng Thừa công tử!

Những ngày gần đây, Yến Triệu Ca trên khu vực Đông Đường, danh tiếng bộc phát vang dội.

Vừa mới đánh một trận với Tiêu Thăng, cùng Triều Nguyên Long trong Lộc Liêu Sơn Mạch, tin tức còn chưa truyền đến.

Nhưng gần đây nhất, trong Trấn Long Uyên cường thế đánh bại Đại Nhật Thánh Tông Triều Nguyên Long, ở Lâm Uyên Thành so biến hoá chiêu thức đã áp chế Tiêu Thăng thối lui.

Cũng đã làm cho danh vọng của Yến Triệu Ca leo lên một bậc thang mới.

Càng nói thêm là, Quảng Thừa Sơn là một quái vật lớn mà Đông Đường quốc hoàn toàn không cách nào so sánh được.

Triệu Nguyên, Triệu Thịnh thân là Hoàng tử, trãi qua Hoàng thất dốc lòng bồi dưỡng, trút xuống một bó lớn tài nguyên, đã là nhân vật kiệt xuất nhất trong thế hệ trẻ của Đông Đường.

Hai người đều có tu vi Tông Sư, nhưng thời gian bọn hắn tu thành Tông Sư, cũng đã qua hai mươi lăm tuổi rồi.

Mà Yến Triệu Ca trước mắt này, thời gian tu thành Tông Sư, tuổi so với Triệu Hạo bây giờ còn muốn nhỏ hơn...

Yến Triệu Ca mỉm cười:

- Hai vị, đã lâu không gặp.

- Lúc trước đi qua Đông Đường quốc, dừng lại một thời gian ngắn, chỉ gặp qua thế bá, cũng không cùng hai vị ôn chuyện.

- Nghĩ không ra lại đụng phải hai vị trong Lộc Liêu Sơn Mạch này.

Triệu Nguyên nói:

- Trấn Long Uyên dị biến không phải là chuyện đùa, Phụ hoàng tự mình tọa trấn.

- Còn phải nhờ Triệu Ca ngươi tra ra chuyện này cùng Quỷ Phủ lão nhân có liên quan, chúng ta theo hướng này điều tra, phát hiện Quỷ Phủ lão nhân cũng không phải hành động một mình.

- Phía sau rất có khả năng ẩn dấu một thế lực, Quỷ Phủ lão nhân cũng không phải là cường giả cao tầng trong đó, mà thành viên trung hạ tầng vòng ngoài của thế lực này.

- Lần này tiến vào Lộc Liêu Sơn Mạch, là vì đuổi bắt vài tên thành viên của thế lực này, mặc dù bọn ta đảm nhiệm sự tình này, nhưng đây cũng là lịch lãm.

Yến Triệu Ca gật đầu, đối với bọn người Triệu Nguyên, Triệu Thịnh, đây cũng là một cơ hội lấy công trạng, tăng thể diện trước mặt Quốc chủ Đông Đường.

Kết quả hình như là bị người khác hái được quả đào, lượm tiện nghi, thảo nào hai huynh đệ Triệu Nguyên đều rất khó chịu.

Triệu Thịnh quay đầu lại nhìn quét qua thiếu niên kia, bất mãn nói:

- Thập Lục đệ, còn không qua đây chào hỏi?

Vẻ mặt của thiếu niên kia bình tĩnh nhìn Yến Triệu Ca, nhàn nhạt nói:

- Lễ độ.

Yến Triệu Ca nhìn hắn, khóe miệng hơi rút một cái.

"Ta nếu như nhìn không lầm, ta dĩ nhiên thấy trong ánh mắt của hắn, có ngạo mạn cùng xem thường?"

Yến Triệu Ca có chút tức cười, quan sát trên dưới thiếu niên trước mắt này.

Ước chừng khoảng mười bảy tuổi, cảnh giới Luyện Thể Dẫn Khí trung kỳ, tu vi đến mở ra Đan Điền Khí Hải.

Không phải xuất thân từ tông môn Thánh địa, ở tuổi này có tu vi như thế, cũng xem như là cực kỳ xuất sắc rồi.

Nhất là khi thấy quần áo mà thiếu niên này mặc, mặc dù là Hoàng tử, nhưng hiển nhiên là không được coi trọng, tài nguyên lấy được hơn phân nửa là có hạn.

Nhưng mặc kệ thấy thế nào, bất luận là thực lực cá nhân hay bối cảnh sau lưng, đều hoàn toàn không thể nào so sánh với Yến Triệu Ca.

Thế nhưng Yến Triệu Ca rõ ràng thấy trong mắt hắn, chợt loé lên một tia xem thường rồi biến mất.

Mà thái độ đối với Yến Triệu Ca, đã không phải là không kiêu ngạo không siểm nịnh nữa, mà là ngạo mạn vô lễ.

Nhưng Yến Triệu Ca rõ ràng có thể cảm nhận được, đối phương là xem thường thật sự, cũng không phải vô tri không sợ, mà là phát ra từ tận đáy lòng, đối với bản thân kiêu ngạo tự tin, cho nên mới xem thường.

Ở Thiếu niên này xem ra, đó là chuyện đương nhiên.

... Giống như một Võ Thánh, một Đại Tông Sư, nhìn một Võ giả Tông Sư cùng Võ giả Luyện Thể vậy.

Trong lòng của Yến Triệu Ca dâng lên một cảm giác cổ quái.

Một bên sắc mặt của Triệu Nguyên phát chìm, lấy Cương khí bao lại âm thanh, truyền âm cho Yến Triệu Ca:

- Triệu Ca không nên chấp nhặt với hắn.

- Đây là Thập Lục đệ của ta, Triệu Hạo.

- Trước giờ cũng không phải là cái dạng này, bảo sao nghe vậy, bình thường cũng không có gì lạ, nửa năm trước đây giống như đột nhiên khai khiếu, tu vi Võ đạo tiến triển cực nhanh.

- Nhưng con người cũng biến thành có chút ngạo mạn vô lễ.

Triệu Nguyên nửa nghi ngờ, nửa tức giận nói:

- Lần này chúng ta truy bắt tặc nhân, đem người này vây ở trong núi, đánh cho trọng thương, kết quả bị hắn lượm tiện nghi.

- Lượm cũng liền lượm đi, sau khi hắn gặng hỏi ra lời khai hữu dụng, trực tiếp đem giết, hỏi hắn đã biết cái gì, nhưng lại không nói.

Yến Triệu Ca tấm tắc lấy làm kỳ:

"... lạ nha."

Bất quá Yến Triệu Ca cũng không có ý tứ nhúng tay, tuy rằng quen biết với Triệu Nguyên, nhưng mặc kệ nói như thế nào đi nữa, Triệu Hạo cũng là con trai của Đông Đường Quốc chủ.

Về phần Triệu Hạo có giấu diếm tin tức gì, đến trước mặt lão tử của hắn thì hắn cũng không giấu được, thông qua Đông Đường Quốc chủ, Yến Triệu Ca cũng có thể biết.

Còn đối với Triệu Hạo vô lễ cùng ngạo mạn, Yến Triệu Ca càng thêm kỳ quái.

Hoặc đối phương là một tên điên.

Nếu như không phải mà nói, dũng cảm của đối phương tới từ đâu?

Phô trương thanh thế cùng lòng chứa càn khôn, rõ ràng là hai việc khác nhau.

Trong lòng của Yến Triệu Ca suy tư, biểu tình thản nhiên, người khác cũng biết hắn không chấp nhặt với Triệu Hạo.

Nhưng Triệu Hạo lại nhíu mày, đối với hành vi không nhìn tới mình của Yến Triệu Ca, trong ánh mắt ngoại trừ xem thường, càng nhiều thêm chút châm chọc.

Triệu Thịnh đối với Yến Triệu Ca không có phản ứng, cũng cảm thấy hơi thất vọng.

Bất quá sự chú ý của hắn rất nhanh liền đặt trên người của Triệu Hạo, cười lạnh nói:

- Thập Lục đệ, rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt sao.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.