Dịch giả: rolland
A Hổ có chút nhức nhối nhìn mặt hồ băng:
- Nếu thật là Băng Long Cốt Hồn, không cách nào lấy, thực sự là quá đáng tiếc.
- Công tử, bằng không ta đi về gọi người? Tuy rằng phải chia một ít lợi đi ra ngoài, nhưng cũng khá hơn là nhập bảo sơn mà về tay không a.
Yến Triệu Ca cũng nhìn chằm chằm mặt hồ, chỉ thấy phía dưới hồ băng, mơ hồ có bóng đen to lớn đang lay động, khuấy đến long trời lở đất, làm toàn bộ thung lủng sông băng này phảng phất như bị chấn động.
Sau khi suy nghĩ một lát, khoé miệng của Yến Triệu Ca đột nhiên lộ ra nụ cười:
- Có lẽ, còn có một biện pháp, có thể thử xem.
Từ trong lòng ngực lấy ra một khối thiết bài nhỏ, nhìn đồ văn cổ đại không trọn vẹn trên mặt bài, Yến Triệu Ca đem Cương khí của mình rót vào trong đó.
Đồ văn trên cái thiết bài nhỏ, nhất thời sương trắng sáng lên rực rỡ.
Trong hoàn cảnh vô cùng lạnh lẽo ở thung lũng sông băng lúc này, bạch quang so với mọi khi càng sáng sủa chói mắt, dần lộ ra ánh sáng màu băng lam.
Yến Triệu Ca thầm vận công pháp, Cương khí của bản thân, cũng bắt đầu trở nên âm hàn.
Đi tới ven hồ băng, ngồi xổm xuống, đem thiết bài nhỏ tiếp xúc với mặt băng.
Sau một khắc, phía dưới mặt hồ rung động, rồi như đột ngột dừng lại trong chớp mắt.
Kế tiếp, rất nhanh trở nên cuồng bạo, lớp băng mặt ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-cuong-su-huynh/3142055/quyen-1-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.