Dịch giả: Nham Tặc
Chừng 15 phút sau, một đại phu vào cửa, Từ quản gia mang lão tới.
Lão vạch mắt của Thẩm Lãng xem xét, rồi bắt mạch cho hắn, hồi lâu sau, tên đại phu kinh ngạc bảo:
- Quái lạ nhỉ! Bệnh nặng như thế, rõ rằng phải chết chẳng hiểu sao giờ khỏe rồi kìa!
Từ quản gia hỏi:
- Lý đại phu, thân thể Thẩm Lãng xác thật khỏi hẳn rồi à!
- Tốt lắm, không có nguy hiểm tính mạng. - Lý đại phu đáp.
Từ quản gia cũng cười nói:
- Lý đại phu quả nhiên y thuật cao siêu, diệu thủ hồi xuân.
Lý đại phu do dự một chút, bảo:
- Lão hủ đây cũng chỉ là trùng hợp mà thôi.
Từ quản gia nói:
- Thẩm Lãng, ngươi phải nghỉ ngơi cho tốt đấy.
Sau đó, lão ta mang theo Lý đại phu rời khỏi phòng.
Thẩm Lãng bước xuống giường, đứng ở trước gương cẩn thận ngắm nghía tấm thân mới toanh của hắn.
Thật là siêu đẹp trai, mặc dù còn yếu ớt, nhưng lại tràn đầy sức sống tuổi trẻ.
Không những thế, Thẩm Lãng trước kia tuy rằng khôi ngô tuấn tú nhưng ánh mắt đờ đẫn, biểu cảm ngu đần, thoạt nhìn cũng không có sức hấp dẫn mấy, giống như một bức tượng được chạm trổ theo trường phái hồn nhiên.
Mà Thẩm Lãng hiện nay, hai tròng mắt tràn đầy linh khí, trên mặt biểu cảm sinh động sâu sắc, cùng trước đây như đất với trời vậy.
Sống lại thật tốt quá!
Đứng trước gương ngắm nghía nửa tiếng, rồi Thẩm Lãng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-cuong-chue-te/1917833/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.