Phần đất phong ven biển của phủ Bá tước Tấn Hải.
Đường Luân cũng một thân nhung trang.
Ba nghìn tư quân gia tộc họ Đường sắp xếp thật chỉnh tề, đứng ở trên bờ cát.
Bọn họ mặc áo giáp sáng loáng, tay cầm chiến đao tinh nhuệ.
Gia tộc họ Đường có thể thiếu gì khác, nhưng là tuyệt đối không thiếu sắt, hoàn toàn có thể trang bị tư quân gia tộcđến tận răng.
- Đổi cờ!
Ra lệnh một tiếng.
Mấy chục mặt cờ lấy ra.
Trên đó viết chữ "Cừu".
Đây đương nhiên là bịt tay trộm chuông, nhưng cũng vô cùng quan trọng.
Các quý tộc có đất phong quốc nội, dù cho mâu thuẫn lớn hơn nữa, cũng không thể công nhiên khai chiến, bằng không toàn bộ Việt quốc liền khói lửa nổi lên bốn phía.
Cũng chính bởi vì nguyên nhân như vậy, dù cho lúc trước họ Đường cùng gia tộc họ Kim thù sâu như biển, cũng chỉ có thể qua ba trận luận võ tới quyết định thắng bại.
Muốn chém giết, muốn chảy máu đúng không?
Có thể!
Mỗi người phái một trăm người, ở trên đất trống đối trùng, giết một thoải mái. Thậm chí cũng không cần chú ý trận pháp, liền trực tiếp mở ra.
Nhưng là trừ ba trận luận võ ra, các ngươi không được biểu hiện ra vũ trang xung đột gì nữa, bằng không chính là khi quốc quân không tồn tại.
Cho nên, lần này gia tộc họ Cừu đi tiến đánh đảo Vọng Nhai, cũng vẫn phải treo cờ hài tặc.
Vậy có vài người muốn hỏi.
Đã như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-cuong-chue-te/1917497/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.