Nghe những lời này, sắc mặt Xung Sư Sư tức khắc thay đổi.
Từ nhỏ đến lớn mặc kệ tới chỗ nào, nàng toàn vênh mặt hất hàm sai khiến, muốn làm gì thì làm.
Phụ thân Xung Nghiêu vẫn còn nghiêm nghị, nàng còn chưa dám xất xược đến thế, thế nhưng ở ngoài, trước mặt người khác hoàn toàn là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa.
Nhất là ở trước mặt Ninh Nguyên Hiến.
Xung phi là cô ruột của nàng, quốc quân Ninh Nguyên Hiến dung túng với nàng còn muốn vượt qua xa công chúa Ninh Diễm.
Loại dung túng này không chỉ là bởi vì thương yêu, chủ yếu là vì yếu tố chính trị.
Ninh Nguyên Hiến cần gia tộc họ Xung.
Đương nhiên, gia tộc họ Xung cũng cần quốc quân.
Mười vạn đại quân dưới trướng Xung Nghiêu mặc dù đối với ông ta như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, hơn nữa họ Xung chỉ huy Tây quân đã vượt qua trăm năm.
Thế nhưng nhánh quân đội này cuối cùng vẫn là thuộc về Việt quốc, binh khí, áo giáp, lương thảo đều là do Việt quốc cung cấp, quân lương cũng do quốc khố ứng phó.
Gia tộc họ Xung đương nhiên cũng có tư quân, hơn nữa số lượng rất nhiều, nhưng cũng chỉ có chừng một vạn người.
Hơn nữa suốt trăm năm nay, gia tộc họ Xung có thể ngạo mạn bướng bỉnh, nhưng ở mặt trung thành lại không có vấn đề gì.
Tuy rằng Xung Nghiêu cùng Ninh Nguyên Hiến quan hệ chẳng thân mật, nhưng ít ra mỗi một đạo ý chỉ của Ninh Nguyên Hiến, Xung Nghiêu đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-cuong-chue-te/1917289/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.