Nghe được lời Thẩm Lãng nói, sứ đoàn nước Sở hoàn toàn sững sờ.
Nhất là Hồng Lư Tự Khanh Vương Hoài Lễ, tưởng chừng như ông không thể tin được lỗ tai của mình.
Vừa rồi tên súc sinh Thẩm Lãng này đánh sứ đoàn nước khác cũng đã vô cùng hoang đường, nhưng so với lời Thẩm Lãng nói liền hoàn toàn không coi vào đâu.
Thẩm Lãng này bị điên à?
Trên cái thế giới này còn có chuyện càng thêm vô lý thế này sao?
Thẩm Lãng nhà ngươi bán nước được hoàn toàn thế này?
Đưa ra chuyến săn biên giới tính ra không có gì, khi đàm phán không giải quyết được vấn đề, dùng phương thức chuyến săn biên giới rất hợp thói thường.
Chính là chuyến săn biên giới bình thường đều là thế lực ngang nhau.
Hai nghìn binh sĩ nước Việt của ngươi đối chiến nước Sở chúng ta năm nghìn tinh nhuệ?
Dù cho hoa mắt ù tai ngu xuẩn cỡ nào cũng nói không ra điều khoản điên cuồng như vậy đi.
Hai nghìn với hai nghìn, ngươi còn chưa chắc đánh thắng được nước Sở chúng ta.
Trước đây không lâu, chuyến săn biên giới Ngô vương cùng Việt vương, là một nghìn với một nghìn, kết quả nước Việt liền thua.
Mà nước Sở chúng ta quanh năm chém giết chinh chiến, so với nước Ngô còn tinh nhuệ hơn nhiều lắm.
Thẩm Lãng nhà ngươi đây là sợ cho nước Sở chúng ta sẽ không thắng, mới đưa ra điều kiện buồn cười thế này?
Lẽ nào ngươi là gián điệp của nước Sở chúng ta sao?
Ước chừng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-cuong-chue-te/1917277/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.