Chương trước
Chương sau
Cái vùng biển này vẫn tiếp tục cấm vận với thành Magnolia, ngay cả miếng ván cũng không được xuống biển.

Tất cả tàu mà Thẩm Lãng mua đều bị nhốt ở bến cảng, một khi tàu rời khỏi cảng vượt qua ba ngàn mét sẽ bị đánh chìm.

Quá đáng hơn, dù cho người của Thẩm Lãng xuống biển bắt cá cũng phải chịu công kích.

Nam tước Bloody còn có tàu hải tặc phụ cận,thời điểm gần nhất cách căn cứ của Thẩm Lãng chỉ không đến năm nghìn mét mà thôi, nghênh ngang, làm càn cực kỳ.

Trong thành Magnolia hôm nay có hơn một vạn dân cư, lương thực vẫn đủ ăn, thậm chí Thẩm Lãng lúc trước mua rất nhiều thịt bò, cho nên thịt cũng đủ ăn, thế nhưng rau dưa lại thiếu rất nhiều.

Còn người không thể thiếu rau quả, như vậy sẽ thiếu hụt đủ loại vitamin rất nhiều. Tuy nhiên, Thẩm Lãng trước đó từng mua hơn mấy trăm ngàn cân đậu nành, hôm nay đã nẩy mầm thành giá sống, xem như là bổ sung rau quả.

Lúc trước Thẩm Lãng mua tơ lụa với mấy nghìn lượng vàng, Trương Xuân Hoa còn tức giận.

Kết quả phát hiện những thứ tơ lụa này đều có tác dụng rất lớn, hóa ra dùng để gói thuốc nổ, hình như cái này hơi quá xa xỉ thì phải.

Tường thành Magnolia dài tổng cộng mười lăm dặm, tốc độ xây thành so với trong tưởng tượng phải nhanh hơn rất nhiều.

Dựa theo kế hoạch thực tế trong vòng một tháng hoàn thành, kết quả chừng hai mươi ngày cũng đã hoàn thành. Có xi măng và gạch, sau đó tốc độ xây dựng kiến trúc quả thực tăng vọt về chất.

Thế là, Trương Xuân Hoa hạ lệnh, ở khoảng cách sơn cốc phía bắc thành Magnolia khoảng chừng hai mươi dặm sẽ xây một cửa ải tường thành, chiều dài tầm sáu dặm.

Bán đảo Jade Tide là địa hình thấp, chiều dài nam bắc vượt qua ba trăm dặm, thế nhưng chỗ dài nhất năm mươi dặm, mà chỗ hẹp nhất chỉ có chừng hai mươi dặm.

Sơn cốc này chính là chỗ hẹp nhất, nếu như quân địch từ nơi này xuôi nam thì tại đây bố phòng khá thích hợp, có thể cho thành Magnolia thời gian hoà hoãn nhất định.

Ở sơn cốc này xây cửa ải vốn là trong kế hoạch, nhưng đấy là kế hoạch tương lai. Thế nhưng bây giờ vẫn còn đủ thời gian, Trương Xuân Hoa liền dẫn sáu ngàn nô lệ đi tới chỗ sơn cốc xây dựng phòng tuyến.

Như vậy cửa ải ngay sơn cốc này mang tên gì?

Ải Xuân Hoa.

Đây là Trương Xuân Hoa khóc lóc van nài cầu khẩn mà ra, ở Thẩm Lãng trước mặt khóc kể bản thân không có công lao cũng có khổ lao, đảo Kali Nitrat gọi là đảo Mộc Lan thì thôi, thành phố này còn gọi thành Magnolia, vậy Trương Xuân Hoa ta đây lấy tên mình cho một cửa ải nho nhỏ nơi sơn cốc cũng không quá phận mà.

Thẩm Lãng không thể tránh được phải đồng ý, bởi vì nếu như hắn không chịu, nửa tháng đều không thấy được nửa bộ mặt tươi tỉnh của Trương Xuân Hoa, giống như người nào thiếu nàng một triệu lượng vàng vậy.

Thẩm Lãng đồng ý, sau đó nàng lại lần nữa biến thành con hồ ly tinh bày ra đủ kiểu kiều mị, cái miệng nhỏ lia lịa đến độ Thẩm Lãng đều cam bái hạ phong.

Mười một ngàn nô lệ thành Magnolia vẫn như bình thường, có nghĩa vẫn sống như cái xác không hồn vậy, mỗi ngày đúng giờ ăn cơm, đúng giờ làm việc, đúng giờ đi ngủ, hoàn toàn không có một chút làm chủ tinh thần.

Mà hai ngàn người dưới trướng Thẩm Lãng hoàn toàn ở trong một loại trạng thái tinh thần khác.

Khi chiến tranh tới gần, mỗi người bùng nổ ý chí chiến đấu và cảm giác vịnh dự.

Một ngày hận không thể ba mươi sáu tiếng đồng hồ ra sức chuẩn bị chiến tranh, ra sức huấn luyện, ra sức xây dựng phòng tuyến.

Bảo vệ bệ hạ, bảo vệ thành Empress.

Những thứ khẩu hiệu này liên tiếp vang lên ở trong miệng bọn họ, ngay từ đầu là đoàn kỵ sĩ phương Đông.

Bọn họ nhân số ít, còn đặc biệt nhỏ yếu, nhưng mà sau khi hô lên khẩu hiệu như vậy liền có thể cảm giác được một loại sứ mệnh vinh dự.

Tòa thành phố này mặc dù nhỏ, hơn nữa đặc biệt đơn sơ, nhưng được đặt tên theo hoàng hậu.

Cho nên Thẩm Lãng mặc dù gọi đây là thành Magnolia, thế nhưng ở trong miệng đoàn kỵ sĩ phương Đông lại xưng là thành Empress (hoàng hậu),hơn nữa bọn họ còn đang không ngừng uốn nắn xưng hô của những người khác.

Lâu ngày, tất cả mọi người xưng là thành Empress.

Đám hải tặc Black Pearl cũng hiểu được cái danh từ thành Empress này so với thành Magnolia uy phong hơn.

Khi bước chân chiến tranh càng lúc càng gần, Thẩm Lãng vẫn chưa về.

Nhưng mặc kệ hắn không ở đây, trong thành hai ngàn quân đội đều có một cổ cường đại tinh thần trụ cột, thời khắc nào cũng chuẩn bị chiến tranh.

...

Trên mặt biển thành Golden Jade.

- Cúi chào!

Theo một tiếng ra lệnh, mấy trăm chiếc tàu đồng thời kéo một lá cờ đặc trưng.

Cột buồm phía trên tất cả thủy thủ đều phất cờ hiệu đầy tôn kính.

Tất cả tàu cướp biển đều kéo cờ của mình xuống, kéo cờ mới lên.

Cao nhất là cờ đế quốc Zollern III cờ, kế tiếp là cờ thủ hộ phía nam, cuối cùng mới là quân kỳ của mình.

- Thủ hộ vùng đất phía nam giá lâm, cúi chào!

Mấy trăm chiếc thuyền bày trận, nghênh tiếp một hạm đội vĩ Đại đến.

Thật là cảnh tượng hoành tráng, trên mặt biển ngang dọc mười mấy dặm đủ chi chít các loại tàu thuyền, sắp xếp thật chỉnh tề.

Nghênh tiếp thủ hộ vùng đất phía nam của đế quốc, Công tước Dibos.

Thế giới này thật đúng là thực tế.

Trước khi đại chiến đế quốc Witch, bọn hải tặc cái vùng biển này với Công tước Dibos cũng vẫn là tôn kính, nhưng chẳng qua là cung kính nhưng không thân mật, chỉ làm mua bán, không nói chuyện thuần phục.

Mà sau đại chiến lần này, tất cả đều thay đổi.

Đi qua mấy tháng chiến đấu kịch liệt, đế quốc Zollern III đã thu được đại thắng mang tính chiến lược.

Đại quân đường phía nam, đại quân đường đông, đường bắc, đường tây đều thế như chẻ tre.

Chiến công hiển hách nhất chính là quân Công tước Russell đường đông, quân Công tước Dibos đường nam.

Hôm nay đế quốc Witch đã thất thủ toàn bộ, chỉ còn lại kinh đô thành Queen.

Hơn nữa đã vượt qua một triệu đại quân bao vây thành Queen, giống như bất cứ lúc nào đều có thể đánh chiếm. Sở dĩ không có sẽ tiến đánh, chỉ là vì chờ đợi Đại đế Solon xuôi nam.

Đại đế Solon đã hạ chỉ, sau khi tiêu diệt thành Queen sẽ lên ngôi làm hoàng đế.

Nữ vương Medusa hoặc là quỳ xuống thuần phục, biến thành hoàng hậu của gã, hoặc là chết!

Cho nên chiến tranh đã kết thúc, phải chờ Đại đế Solon cùng nữ vương Medusa quyết chiến.

Đế quốc Witch vào thời điểm cực thịnh vượt qua bốn trăm vạn cây số vuông, khai chiến chỉ chưa tới nửa năm, cũng đã hoàn toàn diệt vong.

Công tước Russell hạ được một trăm sáu mươi vạn cây số vuông, Công tước Dibos hạ được một trăm hai mươi vạn cây số vuông, hơn nữa còn đánh bại năm nhánh hải quân của đế quốc Witch.

Cho nên lúc này Công tước Dibos đã không chỉ là Tổng đốc tỉnh Jade Wave, mà là thủ hộ vùng đất phía nam cả đế quốc, thủ lĩnh năm tỉnh tối cao, quân đội chính thống trong tay vượt qua hai mươi vạn, cộng thêm thành bang khác đầu hàng, quân đội vượt qua năm mươi vạn.

Nguyên bản hải quân chính thống trong tay nàng chỉ có năm chục ngàn người, mà hôm nay người của nàng còn chưa tới thành Golden Jade, tất cả hải tặc trong năm nghìn dặm vùng biển đều quy hàng, biến hóa nhanh chóng trở thành hải quân đế quốc Zollern III.

Cho nên, hải quân dưới trướng nàng lập tức liền vượt qua mười vạn.

- Hu hu hu...

Đủ loại tù và ốc biển vang lên.

- Ầm ầm ầm rầm...

Trên hải cảng, tế sư Hỏa Thần đốt pháo hoa.

Đại kỳ hạm hoa lệ của Công tước Dibos đang chậm rãi tiến gần bến cảng.

Một người đàn ông cực kỳ oai hùng ở trên hải cảng, đứng một cách ngạo nghễ, chiều cao hơn hai mét của ông ta như thể một ngọn núi sừng sững.

- Chú Austin, chú vất vả quá. - Công tước Dibos nói.

Austin Russo, Bá tước đế quốc Zollern III, thành chủ Golden Jade tân nhiệm, một hiệp sĩ mạnh mẽ.

Ông ta lớn hơn Công tước Dibos mười tuổi, lúc trước luôn luôn ở bên ngoài du lịch tu luyện, chuyên chú với võ đạo cá nhân, thu được rất nhiều vinh quang.

Đương nhiên ông ta có hai vinh quang lớn, đó chính là đi đảo Seeding, hai lần đều thu được sự ưu ái của nữ tướng Amazon, cho mượn hạt giống để bộ lạc Amazon sinh sôi hậu duệ.

Không nên hủy bỏ, đây là công tích toàn bộ đại lục đều có thể lấy ra khoe khoang.

Bởi vì mỗi một lần đất nước Amazon Queen sinh sôi, toàn bộ những người đàn ông mạnh mẽ nhất trên cả đại lục đều có thể đi. Công tước Russo, Công tước Hall đều đã từng đi.

Bá tước Austin rời khỏi gia tộc trong thời gian dài, là bởi vì không cam lòng làm người đứng sau, ông ta cảm thấy bản thân hoàn toàn có thể biến thành Công tước Russo, thế nhưng cha ông ta tranh đoạt quyền kế thừa thất bại, liên đới ông ta cũng mất đi cơ hội kế thừa Công tước.

Sau khi Công tước Dibos kế thừa gia tộc, trong lòng ông liền phẫn nộ hơn nữa, hắn cảm thấy bản thân so với Dibos càng cường đại hơn, càng thêm không muốn nghe những lời sai khiến từ nàng.

Thế nhưng mấy tháng trước, Dibos tự viết thư cho Austin, mời ông ta ra mặt làm thành chủ Golden Jade, thậm chí Tổng đốc tỉnh Jade Wave trong tương lai, khi đế quốc Zollern III thành lập, sau đó Austin sẽ biến thành Công tước thứ hai của gia tộc Russo.

Cho nên, Bá tước cường đại Austin trở về.

- Cháu gái thân yêu của ta ạ, ta nên gọi cháu là Brooke, hay là đại nhân thủ hộ vùng đất phía nam vậy? - Bá tước Austin cười nói.

Công tước Dibos tiến lên hôn xã giao người chú của mình.

- Gọi Brooke là được. - Dibos nói:

- Chú thân yêu của cháu, ngài đã ba mươi chín tuổi, vì sao cháu vẫn chưa thấy người thím thân yêu vậy? Ngài là Công tước tương lai của đế quốc, nếu không có người thừa kế vậy thì quá mức không ổn.

Bá tước Austin nói:

- Không có cách nào, thiên hạ hình như không có phụ nữ nào xứng làm người đàn bà của ta. Ta yêu tha thiết nữ vương Edda xứ Amazon, đáng tiếc nàng không lấy chồng, thậm chí hai lần lễ sinh sôi cũng không có xuất hiện. Ta coi trọng một nữ vương khác...

Nói đến đây, gương mặt tuyệt mỹ của Công tước Dibos vẫn mang theo nụ cười, thế nhưng ánh mắt lại chợt co rụt lại.

Nữ vương Medusa hôm nay đã bị Đại đế Solon coi là độc chiếm, đã không thể kéo tới được.

- Ha ha ha... - Bá tước Austin cười to:

- Brooke cũng là cô gái ưu tú, tiếc thay lại là cháu gái của ta. Cho nên hôm nay xứng làm người đàn bà của ta có thể chỉ có hai người.

Công tước Dibos hỏi:

- Xin hỏi là hai người nào? Ta có thể đi cầu hôn cho chú.

Austin đáp:

- Một là công chúa Dora đất nước Amazon Queen, một người khác là công chúa Helen.

Công tước Dibos nhún vai nói:

- Vậy đặc biệt xin lỗi, công chúa Dora cũng là vĩnh viễn không thể gả ra ngoài. Mà công chúa Helen đã biến mất quá lâu, huống hồ trên người nàng còn có huyết thống của nữ hoàng phản bội, gia tộc của chúng ta có thể cũng không muốn rớ vào.

Austin nói:

- Không lâu sau, sau đó chính là lễ sinh sôi của bộ lạc Amazon. Hy vọng lúc này đây công chúa Dora sẽ đi, dù cho không thể thành hôn, vui vẻ mấy đêm cũng là tốt.

Công tước Dibos cùng Bá tước Austin phóng người lên ngựa chạy song song về phía thành.

Dọc theo đường đi, vô số người đều quỳ xuống dập đầu.

Bất kể là người Vinda hay nô lệ, toàn bộ quỳ rạp dưới đất vẫn không nhúc nhích, nghênh đón chủ nhân cao quý của bọn họ.

Sau khi tiến vào tòa lâu đài trên đỉnh núi.

Thái giám Taren trung niên dẫn theo hơn một ngàn người cung kính nói:

- Cung nghênh thủ hộ đại nhân về nhà, cung nghênh Tổng đốc đại nhân tương lai về nhà.

Tất cả mọi người có thể cảm nhận được, thân phận Dibos đã thay đổi, gia tộc Russo đã không còn giống như trước, trở nên càng cao quý hơn cường đại rồi.

...

Bên trong thư phòng!

Thái giám Taren trung niên nói:

- Người thủ hộ đại nhân, Thiếu tướng hạm đội đế quốc phía nam Nam tước Bloody cầu kiến.

Cái gì Thiếu tướng đế quốc, rõ ràng chẳng qua là một thủ lĩnh cướp biển mà thôi.

Sau một lát, thủ lĩnh hải tặc Nam tước Bloody bước vào, hai đầu gối quỳ xuống nói:

- Shaw Monroe bái kiến ngài lãnh chúa thủ hộ vùng đất phía nam.

- Nhà Monroe à? - Công tước Dibos nói:

- Nếu như ta không có đoán sai, ngươi chắc hẳn là hậu duệ sau nhiều thế hệ của Bá tước Monroe tỉnh Williams, thế nhưng vào thời kỳ đế quốc II, vì nữ hoàng phản bội mà mất đi tước vị, thậm chí gặp họa diệt tộc.

Nam tước Bloody nói:

- Đúng như vậy, nữ hoàng phản bội vì củng cố địa vị ở phía nam nên đã thỏa hiệp với các gia tộc có số lượng đông đảo là bọn Vinda, để cho bọn họ đảm nhiệm các chức vị quan trọng, mà nhà Monroe của chúng ta ở thành vật hy sinh.

Quả nhiên là hậu duệ quý tộc, cho dù trở thành một thủ lĩnh cướp biển, hắn cũng cẩn thận hoàn lễ theo nghi thức của quý tộc.

Công tước Dibos nói:

- Nam tước Monroe, ngươi sẵn lòng thuần phục ta, biến thành gia tộc Russo của ta gia thần à?

- Vinh hạnh của ta, đại nhân.

Công tước Dibos vươn tay ngọc, Nam tước Bloody tiến lên hôn chiếc nhẫn của nàng.

Từ nay về sau, vị này Nam tước Bloody hạm đội là thuộc về Công tước Dibos.

Thế giới phương Tây này cũng là một người đắc đạo, gà chó lên trời.

Đế quốc Zollern III mắt thấy sẽ phải thành lập, Đại đế Solon cường đại dường như muốn sánh vai Đại đế Zollern, cho nên đế quốc Zollern III phải mạnh hơn đế quốc II, thậm chí khôi phục vinh quang của đế quốc I.

Công tước Dibos trở thành người được lợi lớn nhất trong trận phục hưng này, vô số trang anh hùng đều tham gia vào đây.

- Hỡi Taren trung thành, hy vọng ta lúc rời đi, ngươi cũng không phải hoàn toàn nghỉ ngơi, nhớ phối hợp dạy dỗ đám thái giám nhỏ bên dưới. - Công tước Dibos cười nói.

Thái giám Taren trung niên nói:

- Chủ nhân của ta, ngài oan uổng người hầu cận trung thành nhất của ngài rồi, ngài lẽ nào không nhìn thấy ta đã mệt mỏi gầy tầm 0.3 cân à?

Công tước Dibos nói:

- Như vậy, về tên địch bé nhỏ không đáng kể kia, ngươi có tin tức gì nói cho ta biết không?

Thái giám Taren trung niên nói:

- Người này tên gọi là Thẩm Lãng, có một thị trấn nhỏ, trời ơi là trời? Ta đều không cách nào hình dung sự thô bỉ và sơ sài của cái thị trấn đó, làm sao thiên thần có thể nhìn thấy nó thêm được nữa? Ôi, cái thị trấn xấu xí như thế căn bản cũng không nên xuất hiện ở trên thế giới, hắn còn có mười một ngàn tên nô lệ, hai ngàn tên võ sĩ có thể chiến đấu, trừ nhiêu đó ra chẳng có gì cả.

Dibos nói:

- Hắn xây thành thành phố kia thực sự rất xấu à?

Thái giám Taren nói:

- Nó xấu xí đến nỗi hận mắt không thể mù ngay lập tức, hơn nữa còn đặt là thành Empress. Ta không cách nào tưởng tượng cái tay Thẩm Lãng này căm ghét vợ hắn ra sao, đương nhiên có thể vợ và thành phố này của hắn đều xấu xí không thể tả.

- Thành Empress? - Công tước Dibos hỏi một cách nghi ngờ.

Thái giám Taren nói:

- Thiếu chút nữa quên mất, tay người phương Đông Thẩm Lãng này tự xưng là nhân hoàng tương lai, nghe được tình báo này sau đó, lỗ tai của ta ước chừng điếc ba ngày. Hỡi Hỏa thần của ta, ta đang hoài nghi thế giới người phương Đông có phải chăng một trong thôn thì có một quốc vương. Nếu có một thị trấn, vậy thì không được, sẽ phải xưng hoàng đế. Chuyện này hoàn toàn làm bẩn vinh dự của cả thế giới đấy, ngài có thể tưởng tượng ra không? Một thằng hề mang theo vương miệng, ha ha ha ha...

- Trên cái thế giới này, chỉ có Solon điện hạ mới là Nhân hoàng vĩ đại chân chính. Thẩm Lãng nhiều nhất chỉ là một thằng hề đẹp trai, nếu như so sánh với Đại đế Solon, hắn như một con chim sẻ khoác lên bộ lông vũ diễm lệ, một con giun biến thành rắn hai đầu, còn Đại đế Solon như con chim ưng bay lượn trên bầu trời hay là một con rồng xoay quanh chân trời vậy.

- Một chim sẻ mang theo vương miện, màn này ta nhất định phải vẽ xuống, quá buồn cười.

Thái giám Taren trung niên che cái bụng, như thế cười đến không thể đứng thẳng.

Công tước Dibos cau mày nói:

- Thế nhưng, cái thành phố xấu xí của hắn lại nằm trên lãnh địa của ta. Cho nên tất cả hành vi sỉ nhục vinh dự của hắn đều là sự nhục nhã với gia tộc Russo của ta.

Bá tước Austin nói:

- Vậy chỉ dùng máu tươi tẩy trừ sỉ nhục này.

Công tước Dibos nói:

- Phát động mười vạn đại quân, giết sạch tất cả mọi người trong cái thành trì xấu xí của Thẩm Lãng, không để một cành cây ngọn cỏ này hết. Cho cái thành phố đó một mồi lửa hóa thành tro, như thế mới coi như nó chưa từng tồn tại.

Bá tước Austin nói:

- Vị Thẩm Lãng này đã từng trốn khỏi hoả hình.

Bên cạnh tế sư Hỏa Thần nói:

- Đây chỉ là ảo thuật của bọn người phương Đông mà thôi, mặc áo quần bằng vải chống cháy, tiếp đó thừa dịp hỏa hoạn nhảy vào trong biển chạy trốn. Đây không phải là kỳ tích, chẳng qua là ảo thuật, y hệt bọn ảo thuật gia thấp hèn biểu diễn trên đường phố.

Công tước Dibos nói:

- Vậy lần này, chúng ta trước hết cọ rửa thân thể hắn, lột sạch quần áo của hắn, tiếp đó dội dầu cá lên phía trên đốt một lần, nhìn hắn có thể từ trong lửa chạy trốn hay không.

- Bốp bốp... - Thái giám Taren trung niên nói:

- Vậy không thể tốt hơn, ta đã vô cùng chờ đợi cái màn đó.

- Bán đảo Jade Tide là lãnh địa của gia tộc ta, cho dù đã bỏ phế, vậy vẫn là lãnh địa của ta, hôm nay đám người phương Đông này lại đang phía trên xây công sự, như thể một đám ruồi còn dính phân vo ve trên bàn ăn của ta, ta không thể chờ đợi một ngày nào nữa.

- Ba ngày sau xuất binh mười vạn, san bằng thành phố này thành bình địa, chém giết sạch sẽ.

- Tuân mệnh!

...

Trong nước Amazon Queen.

Tiếng động chói tai ngừng, thời gian đếm ngược kết thúc, quả cầu kim loại phía trước hoàn toàn tối xuống, khôi phục trở thành tình trạng giá lạnh lúc trước.

Thẩm Lãng trực tiếp mệt mỏi ngồi phịch trên đất, thực sự sắp mệt lả.

- Ôm ta đi lên. - Thẩm Lãng nói.

Nữ vương Edda cất giọng run rẩy:

- Đã thành công đúng không?

- Đúng, đã thành công. - Thẩm Lãng nói:

- Nó sẽ không nổ tung, đại kim tự tháp được bảo vệ.

- Người đàn bà kia, đừng ngẩn ra đấy nữa, ôm ta lên nhanh đi, ta sắp hít thở không nổi nữa rồi. - Thẩm Lãng nói.

Nữ vương Edda ôm Thẩm Lãng ra bên ngoài lao điên cuồng.

...

Mấy phút sau, nữ vương Edda ôm Thẩm Lãng đi tới đỉnh kim tự tháp.

- Sau đó cũng sẽ không có nguy hiểm à? - Nữ vương Edda bèn hỏi.

Thẩm Lãng nói:

- Ta đã sửa chữa hai tầng mật mã, hơn nữa cũng sửa lại đá Ác Mộng, cho nên ngọn đại kim tự tháp hoàn toàn an toàn, không bao giờ nổ tung, không bao giờ tự hủy.

Nữ vương Edda đưa ánh mắt nhìn đất đai phía bắc.

Đại kim tự tháp bảo vệ, thế nhưng năm kim tự tháp nhỏ phía bắc nổ tan tành, vô số bãi cỏ, ruộng lúa mạch, núi non, rừng rậm đều bị phá hủy.

Toàn bộ đất nước Amazon Queen, bị hủy diệt một phần tư đất đai, một phần ba bãi cỏ cùng ruộng đồng.

Thảm họa, một trận thảm họa thật lớn.

May là ngày hôm nay phải xử quyết Thẩm Lãng, phần lớn con dân đều vội tới Thẩm Lãng tiễn biệt, bằng không thương vong phải vượt qua vạn người.

Đây là may mắn trong bất hạnh, chỉ cần đại kim tự tháp còn đây, khi nữ chiến binh mạnh mẽ vẫn còn đó, quốc gia Amazon sẽ ở ngay đấy.

- Đây không phải là một trận thiên tai, mà là một âm mưu đúng không? - Nữ vương Edda nói.

- Đúng. - Thẩm Lãng nói:

- Âm mưu này được ấp ủ trong thời gian rất dài, âm mưu hủy diệtquốc gia Amazon.

Tiếp tục, Thẩm Lãng nói:

- Nữ vương bệ hạ, trong lòng ngài có lẽ sẽ đặc biệt kỳ quái, ta biết rất rõ ràng quốc gia Amazon sẽ có tai họa ngập đầu, vì sao không nói cứu trước, mà là muốn mắt mở trừng trừng nhìn nó hủy diệt một phần tư sẽ xuất thủ.

Nữ vương Edda nói:

- Đầu tiên, ngươi không có mắc nợ chúng ta bất cứ gì. Thứ hai, thời khắc tối hậu ngươi cũng ở đây mạo hiểm sinh mạng nguy hiểm mới cứu vớt đại kim tự tháp, cứu vớt quốc gia của ta.

Thẩm Lãng nói:

- Thế nhưng nếu không nói rõ thì các ngươi vĩnh viễn đều có thể có khúc mắc. Trên thực tế đây là một phản ứng dây chuyền, núi lửa Nightmare phía bắc bùng nổ sẽ dẫn đến động đất dưới đáy biển, sóng địa chấn cực mạnh truyền tới đảo Amazon, trung tâm năng lượng của kim tự tháp nhỏ cực bắc tiến vào trình tự tử hủy, tiếp đó đến cái thứ hai, thứ ba,… đến phiên đại kim tự tháp này.

- Thế nhưng, nếu như núi Nightmare phía bắc không bùng nổ, trung tâm dưới đất của tất cả kim tự tháp sẽ không mở ra, chúng ta căn bản không có thể sớm tiến vào, cho nên cũng vô pháp cứu sớm.

- Nữ vương bệ hạ nên biết, ngọn kim tự tháp dưới đất vững chắc đến cỡ nào, bất luận kẻ nào lực cũng không có khả năng mở ra. Chỉ có khi nó cảm giác được động đất động, phải khởi động cơ chế dự phòng, mới có cơ hội mở ra lối đi dẫn vào trung tâm năng lượng dưới đất.

- Mà một khi nó bắt đầu nổ tung, muốn đi cứu mấy kim tự tháp nhỏ đã không còn kịp rồi, chỉ có thể giữ được cái đại kim tự tháp này.

- Bốn mươi mấy năm trước, ở vùng gần đây xảy ra một trận động đất rất mạnh. Lần đó sóng địa chấn truyền đến quốc gia Amazon, cơ chế phòng ngự của kim tự tháp mở ra, đường đến trung tâm năng lượng dưới đất mở ra, mà khi đó đã có người lẻn vào đến bên trong kim tự tháp, thay đổi tiến trình tự hủy trung tâm năng lượng.

Nữ vương Edda nói:

- Một lần kia kim tự tháp vì sao không nổ.

Thẩm Lãng nói:

- Điểm này ta còn chưa có hoàn toàn biết rõ ràng, có lẽ là bởi vì lúc đó cấp độ sóng địa chấn năng lượng còn chưa đủ. Hay là người đó cần quốc gia Amazon vào lúc này sẽ hủy diệt.

Nữ vương Edda vẫn không có nói gì, nàng cũng muốn hỏi Thẩm Lãng vì sao biết tất cả chuyện này, nhưng là bởi vì vấn đề phẩm đức cá nhân của nàng nên sẽ không chủ động hỏi việc riêng tư của người khác.

- Đây là tư liệu của cha ta để lại, trên thực tế ông ấy không phải cho ta, mà là cho chị của ta công chúa Helen. - Thẩm Lãng từ trong túi đeo lưng lấy một xấp tài liệu thật dày, phía trên chi chít cũng là văn tự, còn hình minh hoa.

- Đương nhiên cha của ta Khương Ly lúc đó nên sửa chữa chế độ tự hủy của trung tâm năng lượng, nhưng thật sự không máy, thời gian quá gấp, nếu như hắn không đi khỏi, cửa vào kim tự tháp sẽ bị đóng hoàn toàn. Hơn nữa ông ta lúc đó còn rất trẻ, đối với nghiên cứu cấu tạo đá Ác Mộng còn chưa đủ thấu đáo. Kế tiếp ông ta dùng được mấy năm tiến hành tính toán, đồng thời giao phần tư liệu quan trọng đến lăng mộ dưới lòng thành Queen để cho chị của ta công chúa Helen tới cứu quốc gia Amazon.

- Đương nhiên, công chúa Helen không biết tung tích, phần tài liệu này rơi vào trong tay của ta, cho nên ta đến.

Nữ vương Edda nói:

- Tất cả chuyện này cũng là thiên thần quyết định, bất kể là cha ngươi đến, hay là ngươi đến.

Tiếp tục, nữ vương Edda nói:

- Vậy ngươi cảm thấy âm mưu hủy diệt quốc gia Amazon là Bạch Kinh à?

Thẩm Lãng không khỏi kinh ngạc.

Bạch Kinh?

Lẽ nào, con thuyền tuyết bay của Bạch Kinh đến đây?

- Ngay lúc kim tự tháp nhỏ nổ, phía bắc có một chiếc thuyền tuyết bay màu trắng y hệt như chiếc thuyền hủy diệt trong truyền thuyết, hơn nữa trên đó có một gã Adolf thần bí xuất hiện ở vùng biển phía đông, hắn muốn quốc gia Amazon quỳ xuống thuần phục. Ta mang theo hơn một ngàn người tấn công, phá nát thuyền của hắn, nhưng là bóng dáng của hắn biến mất không còn thấy tăm hơi, giống như người nói chuyện với ta cũng chỉ là một đường sáng, hình như cơ thể thực ở ngoài ngàn dặm.

Ta... Mẹ kiếp!

Thẩm Lãng da đầu tê dại từng đợt.

Cái Bạch Kinh này rốt cuộc là có phải Bạch Ngọc Kinh hay không? Mạnh đến như vậy sao?

Quả thực cường đại thần bí đến tình trạng khiến người ta phải sợ hãi, thủ đoạn hoàn toàn không biết được.

Thẩm Lãng nói:

- Nữ vương bệ hạ, trên thực tế đợt hủy diệt này đến muộn gần ba canh giờ. Bản thân ta đặc biệt nghi ngờ, bất kể là cha ta hay là bản thân ta cũng qua vô số lần tính toán, đại hủy diệt đã phải xảy ra ở buổi sáng, đây là tính toán vô cùng cẩn thận nên không thể sai lầm. Bởi vì trung tâm năng lượng hòn đá Ác Mộng dưới chân núi đã đi theo hướng tự hủy, hoàn toàn không thể nghịch. Cho nên chuyện bùng nổ núi lửa ở phía bắc và một trận động đất nhất định sẽ phát sinh.

- Nhưng lại chậm trễ hơn ba canh giờ, đây là sức người gây nên.

Nữ vương Edda nói:

- Cái này rất khó làm được à?

Thẩm Lãng nói:

- Nữ vương bệ hạ, trung tâm năng lượng dưới chân núi Nightmare phía bắc dùng để trấn áp núi lửa. Núi lửa đó liên tục phóng ra nhiệt năng rất mạnh đều bị trung tâm năng lượng nuốt chửng, quả cầu năng lượng là một vật thể dự trữ năng lượng hoàn hảo nhất. Dựa theo cách người thượng cổ thiết kế, chu kỳ công việc quả cầu năng lượng là mười ngàn năm, đương nhiên nó có dư lượng rất nhiều. Cho nên rõ ràng một ngọn núi lửa nhưng cho đến nay vẫn không phun trào, hơn nữa không có bất kỳ dấu hiệu núi lửa thức tỉnh, thậm chí còn phủ đầy tuyết trắng. Thế nhưng văn minh thượng cổ hủy diệt, cầu năng lượng của núi lửa đó hấp thu đạt tới cực hạn, cũng không thể trấn áp ngọn núi lửa đó nữa, cho nên sẽ bùng nổ tung tóe đáng sợ, magma trào ra kèm theo động đất khủng khiếp. Cha của ta năm đó đi đến núi Nightmare thám hiểm đã tính ra thời gian nó suy vong hủy diệt, ta cũng tính toán rất nhiều lần, hoàn toàn là không sai chút nào.

- Nhưng là có người ngăn cản nó suy vong, ngăn cản tầm sáu canh giờ.

- Nữ vương bệ hạ, quả cầu năng lượng dưới chân núi Nightmare đó dùng tới trấn áp núi lửa, đã trấn áp vô số năm.Do đó, nó trở thành một mặt trời nhỏ, mặt trời muốn nổ tung, ai cũng không ngăn cản được, cho dù là một mặt trời nhỏ xíu, nhưng có người ngăn cản sáu canh giờ, ngài có thể tưởng tượng đây là sức mạnh đến cỡ nào? Để cho người ta kính sợ đến ra sao không?

Một lời giải thích này khiến nữ vương bệ hạ đã hiểu ra ngay.

Hơn nữa đến bây giờ, nữ vương Edda đã hiểu cả tiền căn lẫn hậu quả.

Quả cầu năng lượng dưới chân núi Nightmare đã trấn áp nó suốt mười ngàn năm, chuyện này tất yếu phải xảy ra.

Cho nên có người liền lợi dụng chuyện này, bày ra một âm mưu khủng khiếp, âm mưu hủy diệt cả quốc gia Amazon.

Mà cha con Thẩm Lãng phát hiện cái âm mưu này, đúng lúc chạy tới ngăn cản, cứu quốc gia Amazon.

Trong nháy mắt, nữ vương Edda thì càng thêm say mê.

Loại trí tuệ này quá hấp dẫn, quá thần bí.

Lúc đầu Thẩm Lãng mới vừa biểu hiện ra trí tuệ chỉ là chín trâu mất sợi lông, cứu quốc gia Amazon không chỉ cần có một loạt thao tác thần bí như vậy, càng tiếp cận với việc nắm giữ chân tướng của thế giới này. Chỗ này có vô số tri thức thượng cổ, trí tuệ vô hạn.

Nữ vương Edda cảm thấy, loại trí tuệ này mới thật sự là sức mạnh.

Võ lực con người có hạn, thế nhưng trí tuệ vô tận, có thể hủy thiên diệt địa!

...

Đại tư tế quỳ gối trước mặt nữ vương Edda.

- Cô giáo, tại sao? - Nữ vương Edda cất giọng lạnh lùng:

- Người không chỉ là thầy ta, còn là thầy của mẹ ta, người là kẻ có đức cao vọng trọng nhất của cả quốc gia Amazon, vì sao phải phản bội?

Đại tư tế này hơn bảy mươi tuổi? Hoàn toàn không nhìn ra, Thẩm Lãng vẫn cho là bà ta có bốn năm mươi tuổi, nào chỉ còn phong vận?

Thời kỳ trưởng thành của đàn bà Amazon dài như vậy à?

Đại tư tế nhìn Thẩm Lãng nói:

- Người xa lạ, ngươi tới chữa khỏi vô số nữ chiến binh, cái này không có gì. Ngươi chữa khỏi nữ vương bệ hạ, để Hoàng Kim Huyết Mạch có thể truyền thừa, cái này cũng đã có sai rồi. Thế nhưng ngươi không nên ngăn cản quốc gia Amazon hủy diệt, cho nên ta nhất định phải giết ngươi.

Nghe những lời này, tất cả mọi người kinh ngạc sững sờ.

Đây là cái đạo lý gì?

- Quốc gia bất thường như Amazon, vốn nên hủy diệt! - Đại tư tế lớn tiếng quát:

- Bản thân nó không nên tồn trên thế giới này, nó nên hủy diệt, vì sao phải cứu nó kia chứ?

Lần này ngay cả Thẩm Lãng đều không thể tin nổi, ngay cả bên trong quốc gia Amazon cũng có phe hận nước hả?

- Bốn mươi mấy năm trước, chính là bà và người ngoài cấu kết, mở ra cơ chế tự hủy trung tâm năng lượng kim tự tháp sao? - Thẩm Lãng bèn hỏi.

Đại tư tế nói:

- Ta không hiểu cơ chế tự hủy gì cả, ta chỉ biết là, chỉ cần có người muốn hủy diệt Amazon, ta liền nhất định sẽ giúp hắn, ta muốn hủy diệt cái quốc gia này, dù là cùng nó đồng quy vu tận.

Công chúa Dora, còn có nữ chiến binh Amazon ở đây quả thực hoài nghi nhân sinh.

Vị Đại tư tế này là cả trưởng lão trí tuệ nhất của quốc gia Amazon, có quyền lực gần với nữ vương bệ hạ, vì sao lại muốn hủy diệt chính quốc gia của mình?

Mắt của Đại tư tế nhìn nữ vương Edda, cất giọng lạnh lùng:

- Mẹ ngươi giết con trai của ta, ả giết con trai của ta. Ta đã làm sai điều gì? Ta chẳng qua là đi đảo Seeding, tìm một người đàn ông sinh sôi hậu duệ như mọi người đàn bà của tộc Amazon mà thôi. Cả tộc đều sinh con gái, duy chỉ có ta là sinh con trai, ta đã làm sai điều gì? Lúc đó, ta quỳ trước mẹ ngươi cầu xin cùng được trục xuất với con mình. Thế nhưng mẹ ngươi nói sinh con trai là điềm gở, ả bắt giam ta, sau đó ném con trai ta vào trong sóng to gió lớn, ả giết con trai ta.

Nghe những lời này, tất cả mọi người nhìn nữ vương Edda.

Vẫn còn có đoạn chuyện bí ẩn thế này à? Thảo nào Đại tư tế thống hận quốc gia Amazon như thế.

Nữ vương Edda nói:

- Vậy ta không cách nào mang thai, cũng là ngài ra tay à?

- Ừ, là ta đấy. - Đại tư tế nói:

- Ta chỉ tự trách mình quá mềm lòng, ta không đành lòng giết ngươi, chỉ là muốn biện pháp để cho ngươi không cách nào mang thai mà thôi. Ta chỉ tự trách mình quá mềm lòng... Hu hu hu... Con trai của ta, đứa con đáng thương của mẹ.

Nữ vương Edda thở dài một tiếng, tiếp đó ngồi chồm hổm xuống nói:

- Cô giáo ơi, con của ngài không có chết. Mẹ ta lúc đó ném tới sóng to gió lớn chỉ là một con búp bê mà thôi, mẹ ta sao có thể giết một đứa trẻ sơ sinh vô tội được. Đứa trẻ kia mẹ ta phái người mang đến thế giới bên ngoài, giao cho một gia đình nhận nuôi.

Nghe những lời này, Đại tư tế hết hồn, nhìn nữ vương Edda không thể tin nổi.

- Đây là tóc máu con trai của ngài, bây giờ còn cho ngài. - Nữ vương Edda đưa qua một cái hộp.

Đại tư tế ngơ ngác nhìn tất cả chuyện này, mở hộp ra nhìn tóc máu óng vàng mềm mại bên trong.

- A... A... A... - Bỗng nhiên Đại tư tế thét lên một tiếng thê lương.

Tiếp đó, bà ta muốn tông đầu thật mạnh vào trên nền đá, muốn tự sát.

Thế nhưng, chuyện bà tự sát bị nữ vương Edda ngăn cản, nữ vương nói:

- Ngài có tội, cho nên ngài bị lưu đày, nếu như ngài muốn liền đi tìm con của ngài đi.

Tức khắc, Đại tư tế khóc đến nằm liệt trên đất.

...

Ngày kế!

Thẩm Lãng rời khỏi đất nước Amazon Queen.

Nữ vương Edda cũng theo tiễn biệt, bỗng nhiên nàng cất giọng nghiêm túc:

- Cái câu lúc trước ngài từng nói, giờ tính sao đây?

Thẩm Lãng hỏi:

- Nói cái gì?

Nữ vương Edda nói:

- Chính là để ta câm miệng, bằng không liền X chết ta.

Thẩm Lãng kinh ngạc, nữ vương bệ hạ, ngài, ngài trực tiếp câu dẫn ta như vậy sao?

Tức khắc Thẩm Lãng gật đầu nói:

- Đương nhiên chắc chắn, ta là Nhân hoàng tương lai, miệng vàng lời ngọc, nói được sẽ phải làm được!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.