Chương 93: Không vào hang cọp sao bắt được cọp con? Chu Trường Dung là đại biểu cho tộc điểu, đi cùng với các đại biểu yêu tộc khác chờ được tiếp kiến Yêu Hoàng Ngọc Sương. Từ khi Ngọc Sương trở thành Yêu Hoàng tới nay, rất ít khi xuất diện ở bên ngoài. Bởi vậy, đối với rất nhiều yêu tộc mà nói, lần gặp mặt Yêu Hoàng lúc này là một cơ hội tuyệt vời, hầu hết đại biểu các tộc đưa đến đều là thế hệ tuổi trẻ tinh anh bên trong yêu tộc. Chu Trường Dung nhìn một vòng, hình như tu vi của hắn khá thấp. Tuy trong yêu tộc có tộc Khổng Tước không biết tiến thủ, nhưng dĩ nhiên cũng có tộc gắng sức tiến về phía trước. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng Chu Trường Dung cũng thoáng thở phào nhẹ nhõm. Nếu toàn bộ yêu tộc đều giống tộc Khổng Tước, chỉ sợ không quá mấy năm nơi này sẽ bị nhân tộc chiếm cứ mất. Tuy Chu Trường Dung là nhân loại, nhưng cũng biết chỗ tốt của việc tìm điểm tương đồng, gác lại khác biệt. Nhân tộc, yêu tộc, ma tộc tạo thành thế ba chân vạc, một khi có một bên mất cân bằng, sợ rằng lúc đó sẽ rơi vào chiến loạn không ngừng. Các đệ tử đại biểu yêu tộc trẻ tuổi đều được sắp xếp ở chung một phòng, nghe nói là để tạo cơ hội cho mọi người giao lưu với nhau, còn phía Yêu Hoàng thì sẽ tiếp kiến từng người từng người một, không cố định thời gian. Người đầu tiên đi vào là thiếu tộc trưởng tộc Bách Hoa. Tộc Bách Hoa tôn hoa mẫu đơn là Hoa Vương, đủ loại hoa cỏ thân như một nhà, địa vị bên trong tầng trời Tiêu Dao cũng khá được, yêu tộc bình thường không dám trêu chọc. Ai cũng biết linh thực tu hành không dễ, vì vậy mỗi khi người tộc hoa biết đến sắp có tộc nhân xuất thế thì sẽ phái người đến chờ đợi từ sớm, tránh cho lúc đó hoá hình bị quấy rầy, bị người hái làm thuốc. Yêu tộc hoa mẫu đơn sắc nước hương trời, Chu Trường Dung cũng đưa mắt nhìn sang, dung mạo của thiếu tộc trưởng đúng thật xinh đẹp tuyệt trần, làm lòng người điêu đứng. Nhưng mà Chu Trường Dung chỉ đưa mắt nhìn một cái rồi thu hồi tầm mắt, không ngừng lại bao lâu. Dưới cái nhìn của hắn, Sư Vô Cữu mới là người đẹp mắt nhất, người khác và những người khác nữa đều lớn lên giống như nhau. “Vị thiếu tộc trưởng hoa mẫu đơn kia đã đi vào gần nửa canh giờ rồi, sao vẫn chưa đi ra nữa?” Vốn nhóm yêu tộc tuổi trẻ rất có tính nhẫn nại, có điều tiếp kiến Yêu Hoàng thật sự rất quan trọng, tất cả mọi người đều không khỏi rơi vào cảm giác sống một ngày mà bằng cả một năm. Đương nhiên, bọn họ cũng lo lắng biểu hiện của người diện kiến Yêu Hoàng trước đó quá tốt, lúc đến phiên bọn họ, Yêu Hoàng sẽ không có ấn tượng gì với bọn họ hết. Ai cũng biết gặp mặt Yêu Hoàng càng sớm càng tốt, nhưng tộc Bách Hoa lại có quan hệ rất tốt với tộc Linh Ngọc của Yêu Hoàng Ngọc Sương, muốn gặp mặt người tộc Bách Hoa đầu tiên, bọn họ cũng không thể chen vào. “Ta nghe nói từ nhỏ thiếu tộc trưởng tộc Hoa Mẫu Đơn kia đã có yêu lực xuất chúng, lúc vừa mới ra đời trăm hoa xuất hiện dị tượng, hơn nữa chân thân lại là một đóa hoa mẫu đơn trắng trong sạch hoàn mỹ. Mà tộc hoa vào thời kì ấu niên sẽ không thể phân biệt giới tính, chỉ đợi đến khi trưởng thành mới có thể phân hoá thành nam hoặc nữ. Tộc hoa đa số là nữ tử, nhưng thiếu tộc trưởng đó lại lựa chọn trở thành nam tử, thật đúng là một hồi chuyện lạ.” “Ở trong tộc Bách Hoa hầu như đều không thể tìm được mấy nam tử, bởi vì thân thể nữ tử đối với tộc Hoa càng có lợi cho tu hành hơn. Nhưng cũng chỉ là trong tộc, nếu muốn hành tẩu bên ngoài, hiển nhiên thân thể nam tử thân sẽ càng thuận tiện hơn.” Hơn nữa hoa yêu thường thường dung nhan xuất sắc, lại còn là thân nữ tử, rất dễ dẫn tới rất nhiều nợ tình. Trở thành nam tử, vấn đề về mặt này cũng bớt hơn rất nhiều. Chỉ là hoa yêu đa tình, dù biết rõ biến thành nam tử sẽ có lợi hơn, nhưng đa số vào thời điểm hoá hình nhóm hoa yêu vẫn thích lựa chọn trở thành nữ tử hơn. “Nghe đâu trước khi Yêu Hoàng bệ hạ trở thành Yêu Hoàng, đã riêng biệt đi đến tộc Bách Hoa một chuyến để nói với tộc trưởng về vấn đề này. Nói mỗi một tộc đều cần phải bảo trì tỉ lệ nam nữ cân bằng, như vậy mới là con đường lâu dài mà vẫn không có hiệu quả gì. Trái lại vị thiếu tộc trưởng đó, từ nhỏ tự mình học hỏi, tự mình quyết định muốn trở thành nam tử.” … Chu Trường Dung ở bên cạnh nghe một hồi, cũng đã hiểu vì sao người đầu tiên Ngọc Sương muốn gặp lại là vị thiếu tộc trưởng tộc Bách Hoa kia. Hắn chỉ mới đến tầng trời Tiêu Dao một thời gian ngắn mà cũng đã phát hiện ra vấn đề của yêu tộc, Ngọc Sương không thể nào không phát hiện ra. Chỉ là nếu muốn thay đổi quan niệm của yêu tộc, e rằng không phải chuyện ngày một ngày hai. “Ra rồi, ra rồi!” Mọi người nhìn về phía cửa, phát hiện thiếu tộc trưởng tộc Bách Hoa sắc mặt trầm trọng bước ra, không biết rốt cuộc Yêu Hoàng và hắn đã nói cái gì, nhưng bọn họ cũng không dám hỏi. Chu Trường Dung khá kinh ngạc, hắn nhớ rõ trước khi vị thiếu tộc trưởng kia tiến vào chỉ mới là tu vi chuẩn Yêu Tôn thôi, sau nửa canh giờ đi ra, tu vi chuẩn Yêu Tôn đã mơ hồ phá giới, hướng về cấp bậc Yêu Tôn hàng thật đúng giá? Bây giờ chỉ vừa mới hết nửa canh giờ, rốt cuộc ở bên trong hắn đã làm gì? “Người thứ hai, kính xin đại biểu tộc điểu Chu Trường Dung đi vào.” Thiếu tộc trưởng tộc Bách Hoa nhìn mọi người một vòng, cuối cùng đặt tầm mắt ở trên người Chu Trường Dung. “Tại sao là tộc điểu?” “Vị kế tiếp không phải là tộc trùng chúng ta?” “Hắn chỉ mới đến tu vi La Thiên Đại Yêu…” Chu Trường Dung hoàn toàn không hề đặt những lời oán giận đó vào lỗ tai, dứt khoát đi tới, hơi chắp tay với thiếu tộc trưởng tộc Bách Hoa, “Xin dẫn đường.” “Xin mời đi theo ta.” Thiếu tộc trưởng ung dung thản nhiên quan sát Chu Trường Dung một cái, trong lòng tự có tính toán. Vốn hắn cho rằng đại biểu tộc điểu sẽ là người tộc Khổng Tước hoặc là tộc Đại Bằng, không ngờ người tới lại là tộc Ô Nha, hơn nữa người này cũng không xuất thân từ tộc điểu, thật sự kì lạ. Sau khi cẩn thận hỏi thăm mới biết thì ra là người đứng đầu cuộc thi hoa hậu tộc điểu. Bình tĩnh mà xét, dung mạo Chu Trường Dung đặt ở bên trong tộc Bách Hoa bọn hắn, mỹ nhân xuất hiện tầng tầng lớp lớp cũng đã có thể xưng tụng là tầm trung, nhưng cảm giác Chu Trường Dung gây ra tuyệt đối không chỉ áp bức về mặt dung mạo, mà tựa như vẫn còn đến từ một nguyên nhân sâu xa nào khác. Mình là người đầu tiên được tiếp kiến Yêu Hoàng là bởi vì quan hệ giữa tộc Bách Hoa và Yêu Hoàng vốn không tầm thường, mà hắn cũng là dòng chính ủng hộ Yêu Hoàng cho nên mới là người đầu tiên đi vào. Nhưng Chu Trường Dung, trước đó hoàn toàn không có bất kỳ tiếp xúc nào với Yêu Hoàng, vì sao Yêu Hoàng bệ hạ lại muốn người thứ hai gặp là hắn? “Đang ở bên trong, Chu đạo hữu tự đi vào là được.” Thiếu tộc trưởng cũng biết bản thân nên hỏi cái gì không nên hỏi cái gì, dẫn Chu Trường Dung đến nơi cũng không quấy rầy nữa. Chu Trường Dung đến trước một gian phòng nhìn như rất bình thường, vẫn còn chưa tới cửa đã phát hiện khí tức xung quanh hoàn toàn khác biệt với bên ngoài. Loại cảm giác này, giống như lúc hắn vừa mới phi thăng trước kia vậy, được Sư Vô Cữu kéo ngâm vào cái ao được gọi là linh tuyền cực phẩm. Trước khi tới, Sư Vô Cữu cũng không chủ động yêu cầu đi theo là bởi vì sợ Yêu Hoàng Ngọc Sương phát hiện gì đấy. Lần đó Sư Vô Cữu đấu với Ngọc Sương một lần, vì để thoát khỏi Ngọc Sương còn phải hiện ra hình dáng, bởi vậy không tiếc trực tiếp rút khỏi cuộc thi hoa hậu. Có thể thấy Yêu Hoàng Ngọc Sương rất lợi hại, Chu Trường Dung không dám khinh thường. “Nếu đã đến, vào đi.” Trong phòng truyền tới một giọng nói trầm thấp, Chu Trường Dung nghe xong cũng không do dự nữa, dứt khoát đẩy cửa đi vào. “Điểu tộc Chu Trường Dung, bái kiến Yêu Hoàng bệ hạ.” Chu Trường Dung là hậu bối, lễ nghĩa đương nhiên phải làm đủ, chỉ là đợi tới khi hắn ngẩng đầu lên, hắn mới phát hiện chính giữa phòng căn bản không có ai. “Bản tọa ở bên này.” Một bàn tay nhẹ nhàng vỗ lên bả vai trái Chu Trường Dung. Tầm mắt Chu Trường Dung theo đó nhìn qua bên trái, lập tức nhìn thấy khuôn mặt lạnh lẽo như băng của Ngọc Sương. Cũng theo đó là lượng lớn linh khí phả vào mặt, so với cực phẩm linh tuyền không khác chút nào. Chu Trường Dung mơ hồ cảm thấy chân nguyên bên trong cơ thể mình vận chuyển nhanh hơn một chút. Chỉ thoáng tiếp cận đã có hiệu quả như vậy, chẳng trách vị thiếu tộc trưởng kia trước sau vào đây gặp Yêu Hoàng có một chuyến mà thực lực đã tăng lên rồi. Kỳ dị như vậy, nếu Ngọc Sương không phải Yêu Hoàng, chỉ sợ sự tồn tại của hắn đã bị khắp cửu thiên thập giới tranh giành bể đầu. Hơn nữa đối phương làm thế nào để đi sang bên trái mình, rồi làm sao để đưa tay khoác lên người mình, Chu Trường Dung đều không phát hiện. Chẳng trách Sư Vô Cữu nhắc nhở hắn phải cẩn thận nhiều lần đến thế! Ngọc Sương là cháu trai của đại trưởng lão yêu tộc Ngọc Tư, về mặt dung mạo khá giống Ngọc Tư nhưng khí chất lại hoàn toàn khác biệt. Thời điểm Chu Trường Dung tỉ mỉ quan sát hắn, Ngọc Sương cũng quan sát tỉ mỉ Chu Trường Dung. Ông nội đã nói với hắn về Chu Trường Dung, chỉ là không ngờ nhanh như vậy hắn đã được gặp? Khi hắn vừa mới đưa tay khoác lên vai Chu Trường Dung cũng đã âm thầm chậm rãi truyền linh khí của mình vào bên trong cơ thể Chu Trường Dung, muốn nhờ vào đó thăm dò một, hai. Nhưng ai ngờ linh khí của mình sau khi tiến vào thân thể Chu Trường Dung lại chẳng khác nào đá chìm đáy biển, thật không biết bên trong cơ thể đó chứa thứ gì, vậy mà lại có thể hút sạch sẽ linh khí của hắn? Người này không thể coi thường! “Ngồi đi, đừng gò bó.” Ngọc Sương nhấc tay khỏi bả vai Chu Trường Dung, thuận miệng nói, “Ngươi và ông nội ta quen biết, hiển nhiên không cần hành lễ gì với ta.” “Bệ hạ thứ lỗi.” Chu Trường Dung thấy Ngọc Sương nói chuyện như vậy cũng đã biết đối phương hiểu rất rõ thân phận của mình, “Tùy tiện đi vào tầng trời Tiêu Dao, quả thật là do ta cân nhắc không chu đáo, nhưng mà ta không có ác ý gì với yêu tộc hết, kính xin yêu tộc yên tâm, xin bệ hạ yên tâm.” “Mỗi một quãng thời gian, đều sẽ có nhân tộc thay đổi đủ các loại biện pháp để vào đây, ngươi không phải người đầu tiên cũng phải người cuối cùng.” Ngọc Sương không để ý đến chuyện này, “Hơn nữa, các hạ thân là người thừa kế đạo thống của đạo tổ tầng trời Hoàng Tuyền, ngày sau tiền đồ vô lượng, tầng trời Tiêu Dao chúng ta được ngươi đại giá quang lâm cũng là một chuyện may mắn.” Lời này có chút nghiêm trọng. Trong lòng Chu Trường Dung phát khổ, biết nếu không nói rõ nguyên nhân, chỉ sợ Yêu Hoàng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho hắn. Ở trong địa bàn của người ta, phải đưa ra chút thành ý mới tốt. “Ta đến tầng trời Tiêu Dao, một mặt là vì tìm kiếm dấu vết năm xưa Thánh Yêu Hoàng Đại Đế lưu lại, mặt khác cũng là vì muốn tra xét bí tàng Thần Tàng thánh nhân để lại ở yêu tộc.” Chu Trường Dung vừa nói vừa chú ý quan sát động tĩnh của Ngọc Sương. Đáng tiếc người ta là linh ngọc thành tinh, trên mặt không có chút biến đổi nào, muốn nhìn ra gì đó thật sự rất khó khăn. “Ta từng nghe ông nội nói qua, ngươi rất tò mò về Thánh Yêu Hoàng Đại Đế bệ hạ.” Cuối cùng cũng coi như Ngọc Sương không còn kín như bưng nữa, ông nội đã dặn hắn phải cố hết sức giao hảo với Chu Trường Dung. Phải biết, lúc Ngọc Tư và Chu Trường Dung gặp mặt, Chu Trường Dung chỉ mới là cấp bậc thiên tiên, bây giờ gặp lại, tu vi Chu Trường Dung đã là đại la kim tiên. Tựa như cánh cửa khoảng cách giữa thiên tiên và đại la kim tiên đối với Chu Trường Dung mà nói như không là gì hết vậy, Chu Trường Dung và đồng bạn của hắn lấy được đèn Thanh Tà, chắc hẳn đã đến gặp mặt Hỏa Nhất chuẩn thánh, như vậy lại càng không thể xem thường. Không ai biết bọn họ cầu gì từ Chuẩn Thánh, bởi vậy xem ở mặt mũi của Hỏa Nhất chuẩn thánh, cũng phải dùng lễ tiếp đón Chu Trường Dung. “Đúng vậy.” Chu Trường Dung không phủ nhận, lúc này đã nghĩ xong lời giải thích trong đầu, “Ma xui quỷ khiến, ta biết được năm xưa Thần Tàng thánh nhân và Thánh Yêu Hoàng Đại Đế bệ hạ tình cảm thâm hậu. Thậm chí, Thần Tàng thánh nhân còn vì che giấu bí mật lớn nhất của mình mà đặt bí tàng ở bên trong tầng trời Tiêu Dao. Ta nghĩ, trong này chắc chắn có liên quan nào đó.” “Ngươi biết từ đâu?” Biểu cảm vạn năm không đổi của Ngọc Sương đột nhiên xuất hiện gợn sóng, bầu không khí trong phòng phảng phất ngưng trệ trong nháy mắt. Chu Trường Dung cũng nhận ra dường như dưới áp lực mạnh mẽ đó chân nguyên của hắn đã tạm thời ngừng chuyển động, mà điều này lại càng thêm kỳ quái. Ngay cả hắn là một nhân tộc, trên người có truyền thừa của đạo tổ, đã vậy còn ngụy trang thành yêu tộc tiến vào tầng trời Tiêu Dao, thế nhưng Yêu Hoàng Ngọc Sương đều không phản ứng gì, bây giờ chỉ mới nhắc đến quan hệ giữa Thần Tàng thánh nhân và Thánh Yêu Hoàng Đại Đế thôi mà hắn đã thay đổi sắc mặt. Chẳng lẽ dưới cái nhìn của Ngọc Sương, mối quan hệ này rất quan trọng? “Cụ thể ta biết từ đâu được, xin thứ cho ta tạm thời không thể báo.” Chu Trường Dung giả vờ như không có gì đặc biệt, bình tĩnh tự nhiên, “Giấy là giấy không gói được lửa, chỉ cần sự việc đã xảy ra thì chắc chắn sẽ để lại manh mối tương ứng.” “Có phải Dịch Chi Xuân nói cho ngươi?” Ngọc Sương đột nhiên hỏi. Nhất thời Chu Trường Dung yên lặng, việc này có liên quan đến Dịch Chi Xuân? Nhưng mà, đột nhiên Chu Trường Dung ý thức được đây là một cơ hội vô cùng tốt, vì vậy trong lòng chỉ đành yên lặng nói một câu áy náy đối với vị thần long Yêu Hoàng bệ hạ tiền nhậm thấy đầu không thấy đuôi đó, gật đầu đáp, “Không sai.” “Quả nhiên là hắn!” Ngọc Sương thấy Chu Trường Dung thừa nhận, tức giận nghiến răng, “Lúc trước ông nội ta không nên tin hắn, dẫn Thần Tàng vào địa giới yêu tộc ta. Ha ha, ngược lại hắn biết ta không thích hắn, chạy trốn khắp nơi, không dám để ông nội ta tìm ra.” Quả nhiên. Lúc trước Thần Tàng thánh nhân vào tầng trời Tiêu Dao, thậm chí dính líu quan hệ với Thánh Yêu Hoàng Đại Đế, đều là nhờ Dịch Chi Xuân ở bên trong hỗ trợ. Nếu không, dù Thần Tàng hóa thành vải tinh đi vào tầng trời Tiêu Dao thì cũng chỉ có thể làm một trái cây tinh nho nhỏ, dựa vào đâu có thể nhìn thấy Sư Hoàn Chân dưới tầng tầng phòng thủ trong yêu tộc chứ? “Thần Tàng thánh nhân làm cũng không có ác ý.” Chu Trường Dung cẩn thận từng li từng tí tìm từ. Tựa hồ Yêu Hoàng Ngọc Sương biết không ít chuyện năm đó, hơn nữa thái độ của hắn và ông nội của hắn đối với Dịch Chi Xuân hoàn toàn tương phản. Chu Trường Dung không dám tùy ý lời nói khách sáo, tránh cho bị hắn phát hiện ra gì đó. “Đôi khi, ý tốt mới là thứ dễ dàng thương tổn lòng người nhất trên thế gian này.” Sắc mặt Ngọc Sương lạnh lùng nói, “Được rồi, đều là chuyện cũ năm xưa, ngươi nói thử xem ngươi muốn có cái gì, khi nào mới rời khỏi tầng trời Tiêu Dao của ta?” Xem ra tâm phòng bị của Yêu Hoàng rất nặng. Cũng đúng, dù sao hắn cũng là nhân tộc, tùy tiện ngụy trang thành yêu tộc xông vào trước, nếu Ngọc Sương nói thẳng ra, Chu Trường Dung mới hoài nghi có phải bản thân đã bị người lợi dụng rồi không nữa đây. “Ta muốn cùng đồng bạn của ta đi vào bí cảnh.” Chu Trường Dung thẳng thắng đề ra yêu cầu của bản thân, “Đồng thời, ta cũng hi vọng Yêu Hoàng bệ hạ có thể nói cho ta biết nguồn gốc của bí tàng, rốt cuộc trong đó có cái gì, vì sao lại che giấu đến nay?” “Ngươi dựa vào đâu cảm thấy ta sẽ nói cho ngươi biết?” Ngọc Sương không ngờ tên nhân tộc này lại dám giở trò sư tử ngoạm, còn dám nhắm thẳng vào bí mật lớn nhất bên trong tầng trời Tiêu Dao mà đến. “Nếu biết đến sự tồn tại của bí tàng chỉ có yêu tộc, vậy dĩ nhiên sẽ là bí mật của yêu tộc, tất nhiên ta cũng không dễ dàng nói ra.” Chu Trường Dung bày ra tư thế dễ thương lượng, hơi mỉm cười nói, “Nhưng vấn đề chính là, bí tàng là do thánh nhân nhân tộc lưu lại, bên trong cửu thiên thập giới cũng có đến mấy người biết rõ sự tồn tại của bí tàng, hơn nữa mỗi người đều là đại năng đỉnh cấp, tuyệt đối không phải người mà những tiên tôn ma tôn tầm thường có thể so. Bằng bản lĩnh của yêu tộc bây giờ, muốn một mình nuốt gọn bí tàng hoàn toàn không có khả năng. Đã vậy, vì sao bệ hạ không tin ta?” “Vì sao ta phải tin tưởng ngươi? Ngươi có bản lĩnh gì?” “Dĩ nhiên là bởi vì trên người ta có Độ Vong Kinh.” Chu Trường Dung cười nói, “Ta nghĩ tới nghĩ lui, ta thật sự không hiểu vì sao trên người ta có Độ Vong Kinh mà lại dẫn tới rất nhiều tiên nhân tầng trời Hồng Trần không để ý tất cả đuổi gϊếŧ ta đến vậy. Nhưng sau đó, ta đã hiểu, mấu chốt không phải tại ta mà là tại Độ Vong Kinh. Ta nghe nói tầng trời Hồng Trần cũng có một quỷ tu có Niết Bàn Kinh trên người, ở dưới trướng Thái Sơn phủ quân cũng bị đuổi gϊếŧ một đường, chẳng biết phủ quân đã tốn hết bao nhiêu tâm tư mới có thể giúp cô ta an toàn tu thành tiên tôn. Trãi nghiệm của ta và cô ta tương tự nhau, sau khi so sánh hai bên, tất nhiên sẽ phát hiện ra điều không đúng.” Vốn ban đầu Chu Trường Dung chỉ muốn điều tra Hoan Hỉ quỷ mẫu và Thương Hải nữ quân mà thôi, muốn biết rốt cuộc hai tiên tôn hắn đã đắc tội ở trên tầng trời Hồng Trần trước kia có bối cảnh, thực lực như thế nào, dễ bề cho chuẩn bị sau này, nhưng ai ngờ tra một cái mới phát hiện trong đó có rất nhiều môn đạo. Đặc biệt là Niết Bàn Kinh trên người Hoan Hỉ quỷ mẫu, dựa theo tiêu chuẩn của người đời, hẳn địa vị sẽ còn ở trên trên Độ Vong Kinh. Mà Thái sơn phủ quân còn là đệ tử dưới trướng đạo tổ tầng trời Hoàng Tuyền năm xưa, cũng là người mạnh mẽ nhất bên trong số quỷ tu, một khi tầng trời Hoàng Tuyền mở ra, tất cả mọi người đều coi trọng lão, nghĩ lão có thể vượt thẳng qua khỏi ngưỡng cửa Chuẩn Thánh trở thành Thánh Nhân quỷ tu! Người như vậy, thậm chí ngay cả một đồ đệ của mình cũng không bảo vệ được? Chỉ là một Niết Bàn Kinh mà thôi, đáng để đối diện với một đại năng như thế sao? Thậm chí Hoan Hỉ quỷ mẫu còn phải hóa thân thành vô số phân thân đi đến hạ giới, lợi dụng công pháp của những đạo thống khác để tu hành, bấy giờ trở thành tiên tôn mới tạm thời tránh khỏi truy sát. Đạo thống quỷ tu, dù sau đó có khả năng thành công trở thành thánh nhân, nhưng trước khi tầng trời Hoàng Tuyền không mở ra được, tất cả đều là lời nói suông. Một hi vọng mờ mịt như vậy, đáng để làm to chuyện như vậy sao? Chắc chắn bên trong có nguyên nhân khác. Đáng tiếc thời gian Chu Trường Dung ngốc ở bên trong tầng trời Hồng Trần và tầng trời Thị Phi không dài, hắn muốn tiếp tục tìm hiểu cũng không có thời gian, chỉ có thể tạm thời để đó, nhưng hôm nay, hắn được gặp mặt Yêu Hoàng Ngọc Sương trực tiếp, đương nhiên phải hỏi trực tiếp. “Ông nội ta nói tâm tư ngươi khó lường, quả nhiên là thật.” Ngọc Sương lạnh lùng liếc mắt nhìn Chu Trường Dung một cái, đánh giá trong lòng đối với hắn lại không khỏi cao hơn mấy phần. “Cụ thể ra sao, ta cũng không biết, ta chỉ biết trong khắp cửu thiên thập giới đến nay vẫn luôn tồn tại một thế lực chăm chỉ không ngừng truy tra kinh thư năm xưa đạo tổ tầng trời Hoàng Tuyền truyền lại. Độ Vong Kinh của ngươi và Niết Bàn Kinh của Hoan Hỉ quỷ mẫu đều nằm trong số đó. Đám người bên ngoài kia không rõ lai lịch, nhưng trong âm thầm lại giao dịch với rất nhiều tiên tôn, yêu tôn thậm chí là ma tôn, bọn họ dùng rất nhiều bảo bối và kinh thư không thể tưởng tượng nổi để trao đổi. Có người suy đoán, số kinh thư đó có thể mở ra điểm mấu chốt của tầng trời Hoàng Tuyền.” “Vậy bệ hạ có gì suy đoán gì không?” Chu Trường Dung lớn mật đặt vấn đề. “Thế nhân đều biết, tầng trời Hoàng Tuyền đã từng buông lỏng, thậm chí xuất hiện đại đạo thánh binh Sổ Sinh Tử. Chỉ là thời gian Sổ Sinh Tử xuất hiện ngắn ngủi nháy mắt rồi lại mất tung tích, mấy vạn năm qua cũng không có ai biết tung tích của nó. Nhưng cũng từng có lời đồn đại, nói Sổ Sinh Tử ở trong tay thánh nhân nhân tộc Thần Tàng, chỉ là chưa từng có ai xác minh được thôi. Đến khi Thần Tàng chết, tung tích Sổ Sinh Tử lại càng không có. Mà bí tàng truyền thừa Thần Tàng để lại bên trong tầng trời Tiêu Dao kia, ta thấy rất có thể sẽ có Sổ Sinh Tử tồn tại!” Trái tim Chu Trường Dung nhảy thình thịch, mà vẻ mặt vẫn vô cùng bình tĩnh. Sổ Sinh Tử đang ở bên trong cơ thể hắn đây này! May mắn hắn được Sổ Sinh Tử thừa nhận xong rồi mới đến tầng trời Tiêu Dao, nếu lúc trước để Sư Vô Cữu ném vào bên trong tầng trời Tiêu Dao, chỉ sợ cỏ mộ của hắn đã cao biết bao nhiêu. “Ý của bệ hạ là, đại đạo thánh binh sẽ ở bên trong tầng trời Tiêu Dao?” Chu Trường Dung hỏi ngược lại. “Tên Thần Tàng kia cực kỳ giả dối, nếu thật sự có đại đạo thánh binh tồn tại, chắc chắn hắn sẽ giấu vô cùng kĩ, muốn tìm được nó khó càng thêm khó. Có điều mấy gã đại năng bên trong tầng trời Hồng Trần và tầng trời Thị Phi nghiên cứu nhiều năm như vậy, e là đã nghiên cứu ra được một số thứ. Lúc trước có mấy người tham gia cướp đoạt đèn Thanh Tà với ngươi, ta đoán sau khi bọn họ cướp được đèn Thanh Tà hẳn cũng là muốn đi tìm Hỏa Nhất chuẩn thánh dò hỏi làm thể nào để tra xét ra tung tích của đại đạo thánh binh. Còn Độ Vong Kinh trên người ngươi cộng thêm Niết Bàn Kinh, nghe đâu năm đó khi đạo tổ sáng tạo công pháp đều thông qua đại đạo thánh binh Sổ Sinh Tử để truyền thừa xuống dưới. Cho nên, cũng có người nói, lấy được những công pháp này, có lẽ sẽ càng dễ tìm ra tung tích của Sổ Sinh Tử hơn.” … Cái này nói không sai. Lúc trước khi hắn có được Sổ Sinh Tử, Sổ Sinh Tử cũng trực tiếp biến hóa ra tất cả công pháp, tùy tiện để Chu Trường Dung tự mình chọn. Chỉ là Chu Trường Dung không chọn mấy cái khác, chỉ chọn bộ bị miệng Sư Vô Cữu nói là “Bộ kém cỏi nhất” mà thôi. “Bệ hạ muốn có Sổ Sinh Tử?” “Nếu có được nó, chỉ sợ yêu tộc của ta sẽ không được an bình.” Ngọc Sương chậm rãi lắc đầu, “Ta vừa không có bản lĩnh lợi dụng Sổ Sinh Tử trở thành thánh nhân vừa không thể mở ra tầng trời Hoàng Tuyền, tội tình gì phải để yêu tộc cùng ta tranh đoạt vũng nước đục này. Chỉ là, ta không lấy đại đạo thánh binh nhưng ta cũng không thể để những kẻ mang ác ý với yêu tộc có được nó, ngươi hiểu không?” “Đương nhiên hiểu rõ.” Lúc này Chu Trường Dung bày tỏ suy nghĩ của mình, “Nếu lần này ta và đồng bạn của ta cùng vào bí tàng, chắc chắn sẽ toàn lực phối hợp với bệ hạ, bởi vậy kính xin bệ hạ cân nhắc nhiều hơn. Nếu Độ Vong Kinh thật sự có thể dẫn tới Sổ Sinh Tử, cũng xin bệ hạ chuẩn bị sớm.” “A, ta thấy bọn người kia, tám phần mười đã có được biện pháp tìm kiếm tung tích đại đạo thánh binh rồi.” Ngọc Sương nhẹ nhàng đưa mắt nhìn Chu Trường Dung một cái, “Có điều, lời ngươi nói cũng có lý, mang theo ngươi, lỡ đâu dùng được cũng là tiên cơ.” Chu Trường Dung có được câu trả lời của Ngọc Sương, xem như tạm thời thở phào nhẹ nhõm. Hắn có dự cảm, có lẽ bên trong bí tàng sẽ ẩn giấu tất cả phương pháp có thể làm hắn bại lộ bí mật. Thời khắc Ngọc Sương nói ra, trong lòng Chu Trường Dung cũng sinh ra một loại linh cảm không lành. Dự cảm như vậy, là loại dự cảm mạnh mẽ nhất từ sau khi hắn sinh ra trong thế giới này. Hơn nữa, có thể sẽ liên lụy đến Sư Vô Cữu. Vất vả lắm hắn mới giải trừ được uy hiếp đến từ tử khí, có thể an tâm sống cuộc sống của chính mình, không cần phải lo lắng sẽ chết bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu, thậm chí chỉ vừa mới hiểu rõ tâm ý của mình đối với Sư Vô Cữu, chuẩn bị cột tên ngốc đó quấn chặt vào bên mình cơ mà, sao hắn có thể cho phép có người uy hiếp đến tính mạng của hắn nữa đây? Không, hắn không thể trơ mắt nhìn những đại năng đó thật sự đi vào bí tàng tìm ra đại đạo thánh binh được. Nếu trong số bọn họ thật sự có người tìm được phương pháp dò ra nơi ở của đại đạo thánh binh, vào lúc ấy Chu Trường Dung mới gọi là không còn chỗ nào để trốn. Không vào hang cọp sao bắt được cọp con? Chẳng bằng thừa dịp ở bên trong bí tàng, thời điểm các thế lực khắp nơi không dám manh động, trực tiếp hủy diệt thứ gọi là phương pháp, có như vậy hắn và Sư Vô Cữu mới được an toàn vô lo! Tác giả có lời muốn nói: Sư Vô Cữu: Ta lại không được xuất hiện suốt một ngày. Tác giả: “Lại” hồi nào, hôm qua ngươi có rất nhiều đất diễn cơ mà.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]