Ninh Thụy Hàm xoa trán, không hiểu sao tự dưng mình lại nhớ tới chuyện xưa lắc xưa lơ như thế.
Trước kia y nổi hứng nhất thời bắt Thẩm Phá Thiên về làm đồ đệ, còn phế đi đan điền của hắn nhằm muốn bảo vệ mạng sống của hắn, đáng tiếc cuối cùng chẳng thể thành công. Mà chủ thượng cũng biến mất cùng Trảm Thương Sinh, Tiểu Ma Giới biến thành vật sở hữu của Vạn Thánh Ma Hoàng Mục Đình, đám thành chủ bọn họ không còn bị trói buộc, đương nhiên cũng không ở lại Tiểu Ma Giới nữa.
Đám thành chủ bọn họ đều là kiếm nô của Trảm Thương Sinh, đáng lẽ Trảm Thương Sinh tiêu vong thì bọn họ cũng phải theo cùng. Nhưng một ngày nọ, trói buộc trên người bọn họ đồng loạt biến mất, đây là do Trảm Thương Sinh chủ động giải trừ, thả bọn họ rời đi, xem như là đền đáp sự trung tâm nhiều năm của họ.
Ninh Thụy Hàm sống mấy ngàn năm, hơn phân nửa thời gian đều dành ở Tiểu Ma Giới, nhưng Tiểu Ma Giới không có Ma Hoàng Quý Hiết thì không còn là Tiểu Ma Giới nữa. Đám thành chủ bọn họ, kẻ thọ nguyên sắp cạn thì lặng lẽ chết đi, thọ nguyên chưa hết thì hoặc là phi thăng đến Ma giới, hoặc là ra ngoài ngao du. Ninh Thụy Hàm thuộc kiểu thứ hai, y hiện đang lang thang khắp các đại thế giới.
“Chẳng lẽ là vì ngày giỗ của Thẩm Phá Thiên sắp đến ư?” Ninh Thụy Hàm nghĩ tới nghĩ lui, cảm giác chỉ có lý do này mới khiến mình nằm mơ thấy chuyện nhiều năm trước kia mà thôi. Hồi ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-phat-tu/1509179/quyen-5-chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.