Lúc Văn Xuân Tương từ không gian kia đi ra thì đã là nửa canh giờ sau.
Tinh Nhiêu Ma Mẫu tuy hòa nhã nói chuyện với Văn Xuân Tương, nhưng trong lòng mụ cũng rất hiếu kỳ vì sao Nhất Điểm Tú Sinh Đao lại để ý đến kẻ này. Bởi vậy, sau khi nói vài câu có lệ với y, mụ liền mở cấm chế không gian cho Văn Xuân Tương rời đi.
Có lẽ Tinh Nhiêu Ma Mẫu đứng trên cao lâu rồi, ngay cả ngụy trang đơn giản cũng chẳng làm cho tốt, biểu cảm trên mặt đã bại lộ hết suy nghĩ của mụ. Văn Xuân Tương biết rõ nhưng vẫn vờ như không biết gì, cất bước đi ra khỏi không gian.
Dù là Tu Chân giới hay Tiên giới, có một điều sẽ không thay đổi. Mặc kệ là người hay yêu, là tiên hay phật, chỉ cần ngươi đủ mạnh thì có thể xem nhẹ một ít âm mưu quỷ kế. Những kẻ giống như Tinh Nhiêu Ma Mẫu, bọn họ chưa chắc tâm cơ hơn người khác, nhưng chỉ cần tu vi của bọn họ mạnh, thì dù biết rõ phía trước là hố, vô số tu sĩ vẫn lao đầu nhảy xuống.
Văn Xuân Tương chính là một kẻ muốn nhảy xuống.
Không trung lại xuất hiện một cửa động u ám, góc áo Văn Xuân Tương ló ra, rồi cả thân hình nhanh chóng lộ ra.
Tinh Nhiêu Ma Mẫu tựa như một đóa sen trắng, vừa ra ngoài liền “hờn giận” liếc Văn Xuân Tương mấy lần, sau đó lập tức bay đi, mà Văn Xuân Tương thì chẳng buồn nhìn đến mụ ta, trông là biết ngay cuộc nói chuyện của hai người không được suôn sẻ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-phat-tu/1509137/quyen-4-chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.