“Không ngờ trong số tân nhân phi thăng lần này lại có hai tiểu mỹ nhân.” Ma Tướng bám theo Tạ Chinh Hồng và Văn Xuân Tương nhìn hai người với ánh mắt sáng rực, lòng cảm thán mình vớ bở rồi.
Tân nhân gã gặp mấy bữa này không già thì cũng mặt mũi bình thường, hai người vừa trẻ vừa đẹp thế này quả thực không nhiều. Hơn nữa hai tân nhân này còn chủ động chạy ra, không ở nơi an toàn mà tự chui ra ngoài, vậy thì không thể trách gã được.
Không thể giết chết bọn chúng, nhưng cách để tra tấn thì vẫn có.
Đương lúc Ma Tướng này đang thầm nghĩ phải làm cách nào bắt hai tân nhân này, Tạ Chinh Hồng và Văn Xuân Tương bỗng nhiên dừng lại.
“Các hạ bám theo chúng ta lâu như vậy, hẳn cũng mệt rồi nhỉ, vì sao không lộ diện đi?” Văn Xuân Tương cao giọng nói.
Ma Tướng nọ sửng sốt, phản ứng đầu tiên là cho rằng hai tân nhân này đang lừa mình ra mặt. Chung quy tu vi của hai kẻ này thấp hơn gã một bậc, khả năng phát hiện ra gã là cực kỳ nhỏ. Nếu gã dám liều lĩnh xuống tay với tân nhân thì không thể là kẻ không có đầu óc. Hai người này có nhiều hắc tinh như thế, có khi trên người còn có tiên khí thượng hảo nào đó. Cẩn thận có thể lái thuyền vạn năm, vẫn nên thận trọng một chút thì hơn.
(Lấy từ câu “Cẩn thận năng bổ thiên thu thiền, tiểu tâm sử đắc vạn niên thuyền”: cẩn thận thì có thể bắt được con ve ngàn tuổi, có thể lái thuyền đi vạn năm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-phat-tu/1509110/quyen-4-chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.