Trảm Thương Sinh không ngừng chấn động, có vẻ muốn trốn thoát khỏi tay Văn Xuân Tương.
Nhưng Văn Xuân Tương nắm chặt nó, sau khi nhận thấy dị động của nó, trong tay lập tức phóng ra một luồng ma khí ăn mòn thân kiếm Trảm Thương Sinh.
“Một thanh kiếm thì nên ra dáng một thanh kiếm, dù có ngụy trang thế nào thì cũng chỉ là đồng nát mà thôi.” Văn Xuân Tương vừa dứt lời, ma khí đã tranh nhau cắn nuốt Trảm Thương Sinh.
Mặc dù đây chỉ là một phân kiếm, nhưng huyết khí của nó cũng không ít, là đồ đại bổ đối với ma khí của Văn Xuân Tương.
Trảm Thương Sinh còn chưa kịp nói câu nào thì đã bị Văn Xuân Tương bóp nát, rơi xuống đất, biến thành mấy miếng sắt vỡ vụn.
Văn Xuân Tương quay đầu lại, nhìn về phía Cảnh Dĩ Phong, “Ngươi thông minh đấy, biết mình chạy không thoát.”
Cảnh Dĩ Phong cười khổ, “Cảnh Dĩ Phong bái kiến Cửu Châu Ma Hoàng.”
Văn Xuân Tương quan sát trên dưới Cảnh Dĩ Phong một lượt, hỏi, “Ngươi bị nó trói buộc?”
“Vâng.” Cảnh Dĩ Phong cúi đầu đáp, “Khi mới đi lạc vào Tiểu Ma Giới, ta được thuộc hạ của Hình Khai Sướng cứu. Hình Khai Sướng không tin người trong Tiểu Ma Giới, sợ bọn họ là mật thám của Quý Hiết, vậy nên chuyển mục tiêu sang các tu sĩ vì nhiều nguyên nhân và tiến vào Tiểu Ma Giới như chúng ta.”
Cảnh Dĩ Phong vốn không muốn khuất phục kẻ khác. Ở Vạn Ma cốc y là thiên chi kiêu tử, tu sĩ Chính đạo trong Đạo Xuân trung thế giới nghe danh y mà biến sắc. Chỉ những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-phat-tu/1509084/quyen-3-chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.