Văn Xuân Tương nhận lấy ngọc giản mà Tạ Chinh Hồng đưa, ngón tay bất cẩn chạm vào tay Tạ Chinh Hồng.
Nếu là bình thường, Văn Xuân Tương sẽ trực tiếp nhào tới, ôm chầm lấy Tạ Chinh Hồng bắt đầu ăn đậu hủ. Thế nhưng giờ phút này thấy Tạ Chinh Hồng nghiêm trang giao ngọc giản Vạn Phật Triều Tông cho mình như vậy, Văn Xuân Tương lại trở nên ngại ngùng.
Tiểu hòa thượng nghiêm túc tặng lễ vật cho mình, khung cảnh đẹp thế này, không nên phá hủy thì hơn.
Nhưng mà bầu không khí tốt như vậy, lại không có người khác, là thời cơ tốt để làm chút gì đó! Chùa miếu đổ nát cũng không vấn đề, dù sao cũng có không gian ra vào tùy ý mà, nếu thật sự không được thì lại biến ra một đóa hoa, nằm trên hoa làm thế này thế kia cũng rất tình thú.
Trong đầu Văn Xuân Tương bùng nổ một trận thiên nhân giao chiến, ngoài mặt thì vẫn cảm động nhận lấy ngọc giản.
“Tiểu hòa thượng, ngươi không cần phải nghiêm túc như thế, ta không hứng thú với nó như với ngươi đâu.” Văn Xuân Tương nhìn qua ngọc giản một lượt, nghiêm trang nói, “Tiểu hòa thượng, hay là chúng ta song tu nhé?” Kết quả của thiên nhân giao chiến vẫn là sắc dục giành phần thắng.
Tạ Chinh Hồng dở khóc dở cười, vỗ vỗ tay Văn Xuân Tương, “Tiền bối, đừng nháo, nơi này còn đang đặt trường minh đăng của những Phật tu kia đấy!”
“Đổi nơi khác chẳng phải là xong sao.” Văn Xuân Tương không để ý đến câu cự tuyệt của Tạ Chinh Hồng, ngược lại còn nắm bắt chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-phat-tu/1509076/quyen-3-chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.