*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tà Dương đại thế giới.
Đám người Tô Hải Lan vì một câu của Tạ Chinh Hồng mà phải đi sao chép kinh thư đang xoa cổ tay mình.
“Cứ chép thế này thì biết tới khi nào?” Tô Hải Lan trực tiếp quăng bút.
“Sư muội, tĩnh tâm, muội xem Hòa Ngọc kìa.” Hách Liên Hướng Văn trách cứ.
Tô Hải Lan nhìn Từ Hòa Ngọc ở bên cạnh đang lấy tư thế cầm kiếm để dùng bút viết chữ, khóe miệng giật giật.
Đại sư huynh cũng thật là, sao lại lấy cái tên cuồng kiếm này đi so với mình chứ?
Từ Hòa Ngọc đang sao chép kinh văn chỗ nào chứ, đây chính là đang luyện kiếm thì có!
Nàng cũng đến là phục đám Kiếm tu này, có xong được không đây.
“Đại sư huynh, sao sư phụ còn chưa đến đón chúng ta về? Huynh nói xem, có khi nào sư phụ xảy ra chuyện gì không?” Tô Hải Lan thật sự nhịn không nổi nữa, bèn hỏi.
Hách Liên Hướng Văn im lặng một lát, “Không có tin tức, cũng đã là tin tốt rồi.”
Bảo tháp bán tiên khí kia, dù có bị Tạ Chinh Hồng đánh ra một lỗ thủng, cũng không thể bị một chiêu của Văn Xuân Tương đập nát dễ dàng như vậy được, thế nhưng Văn Xuân Tương lại thật sự làm được. Kẻ gọi là Ma Hoàng, căn bản không phải người mà đám tu sĩ kỳ Hợp Thể bọn họ có thể so sánh được.
“Sư…… Sư phụ!” Đám người Sử Mộ Lam bỗng nhiên đồng loạt ném
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-phat-tu/1509026/quyen-2-chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.