*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Những đám mây phía trước ngọn núi của Quy Nguyên tông dần dần tán đi, nhanh chóng biến mất không còn một điểm dư thừa, một lần nữa lộ ra bầu trời ban đầu.
“Kỳ quái, sao dị tượng tự dưng lại tan mất?” Mấy đệ tử Quy Nguyên tông chỉ lên trời hỏi.
“Chẳng biết, lẽ nào Tạ thiền sư Hóa Thần thất bại?”
“Hóa Thần thất bại cũng đâu có nhanh như vậy được.” Một tu sĩ khác nhíu mày nói, mây đen tán đi cũng quá nhanh rồi.
“Ta thấy nên mau chóng báo cáo cho chưởng môn.”
Mậu Mân đạo nhân nhìn dị tượng nhanh chóng biến mất trên không trung, trong lòng chợt rùng mình.
Ngay sau khi thiên tượng biến mất, hắn liền vọt tới phía trước động phủ của Tạ Chinh Hồng.
“Tạ đạo hữu, Tạ đạo hữu?”
Mậu Mân ở bên ngoài kêu hai tiếng nhưng không có ai trả lời, “Tạ đạo hữu, bần đạo thất lễ.” Mậu Mân dứt lời, liền xông vào, trong động phủ trống không, ngay cả khí tức linh khí tiêu tán cũng không có.
Trong đầu Mậu Mân nháy mắt nghĩ đến rất nhiều thứ. Vài ngày sau khi Tạ Chinh Hồng bế quan, liền có một Phật tu giả mạo làm môn nhân của Quy Nguyên tông bọn họ, tới trộm đi Linh Lung tỏa, kẻ kia làm cách nào lẻn vào Quy Nguyên tông, lại làm cách nào có được lệnh bài của Dư Dược sư đệ? Nếu không phải có lệnh bài trong tay, sao hắn có thể dễ dàng lấy đi Linh Lung tỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-phat-tu/1509016/quyen-2-chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.