*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Sư thái, ngài định đến ứng hẹn thật ư?” Đào Hạo Tư nhịn không được hỏi.
“Phải.” Tạ Chinh Hồng gật đầu, “Đối phương đã có lời mời, bần ni sao có thể không đi?”
“Có lẽ sư thái không biết, thời gian Tuệ Tịnh và một vài tu sĩ khác ước định để gặp mặt tỏ rõ chuyện của Nhân Chân tự năm đó chính là bốn ngày sau.” Đào Hạo Tư nghĩ đến ân tình của Tạ Chinh Hồng trước đây, vẫn kìm lòng không đặng mà khuyên can, “Nếu ta là sư thái, ta sẽ chọn ngày thứ tư, chứ không đi gặp ông ta trước một ngày.” Nếu Tuệ Tịnh thực sự có liên quan đến chuyện của Nhân Chân tự năm đó, e rằng ngày thứ tư sẽ là một hồi đại chiến sinh tử, mà bí pháp giúp che giấu khí tức Ma Phật của Văn Hồng có thể trở thành vật bảo mệnh của Tuệ Tịnh. Mà vật bảo mệnh thì chẳng ai hi vọng ngoài mình ra còn có người khác biết, Văn Hồng đương nhiên sẽ lành ít dữ nhiều. Nếu Tuệ Tịnh không có liên quan đến chuyện của Nhân Chân tự, lão hoàn toàn có thể hẹn gặp Văn Hồng vào bốn ngày sau.
Lựa chọn thời điểm mẫn cảm như vậy, chính là để thăm dò.
Thăm dò xem Văn Hồng rốt cuộc vì sao mà đến?
“Bần ni biết.” Tạ Chinh Hồng thấp giọng trả lời, “Nhưng bần ni không có lựa chọn nào khác, bởi vì bần ni cũng rất hứng thú với chuyện năm ấy.”
“Sư thái việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-phat-tu/1509005/quyen-2-chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.