*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Như thể muốn chứng minh lời Văn Xuân Tương nói không hề sai, ngay ngày hôm sau sau khi Văn Xuân Tương vừa phân tích xong, vài đệ tử Quy Nguyên tông cùng nhau đi tới trước động phủ của Tạ Chinh Hồng, người của Nhân Chân tự tới thăm cũng gửi đến một phần bái thiếp (Thiệp thăm hỏi).
Tạ Chinh Hồng đã có lời Văn Xuân Tương căn dặn trước đó, giờ phút này lại có một loại cảm giác “Điều nên đến cuối cùng rồi cũng sẽ đến”. Những gì viết trên bái thiếp đều là lời nói suông, gần như chẳng có tính thực chất gì, cuối cùng là thăm hỏi quan tâm tình hình gần đây của Tạ Chinh Hồng, mời Tạ Chinh Hồng ghé đến gặp mặt ở một ngôi miếu nhỏ cách đó không xa.
Nói đến đây, tấm bái thiếp này cũng thực kỳ lạ. Nếu bọn họ muốn gặp hắn, hoàn toàn có thể trực tiếp đến Quy Nguyên tông, không cần gửi bái thiếp tới cửa rồi lại rời đi như thế. Hơn nữa nơi gặp mặt cũng không phải tửu lâu gì đó mà lại là một ngôi miếu nhỏ.
Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn.
Tạ Chinh Hồng đóng thiếp lại, vẫn quyết định đi gặp trước rồi tính sau.
“Đa tạ mấy vị, bần tăng sẽ đi bây giờ.” Tạ Chinh Hồng khẽ thở dài, đi ra khỏi động phủ, phát hiện mấy đệ tử chẳng dám nhìn mình. Sau khi thấy hắn đi ra, càng không tự chủ được lùi về sau vài mét.
“Làm phiền ba vị.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-phat-tu/1508994/quyen-2-chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.