*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Văn Xuân Tương xui xẻo nhiều năm, chuyện gặp phải đều là miệng quạ đen (ý nói xui xẻo, điềm gở),nếu y cảm thấy không ổn lắm thì quả thực sẽ chẳng có chuyện hay ho gì.
Kỳ quái, rốt cuộc là chuyện gì nhỉ?
Văn Xuân Tương suy nghĩ, cảm thấy hẳn là sẽ chẳng xảy ra vấn đề gì lớn mới phải. Cái thể chất già nua lừa đảo này, hầu như chỉ nhằm vào mình. Theo lý thuyết thì tiểu hòa thượng không có vấn đề gì mới đúng.
………….Kẻ thù nhiều lắm, không biết rốt cuộc là kẻ nào?
Nợ nhiều không lo, Văn Xuân Tương nghĩ mãi chẳng ra nguyên cớ liền dứt khoát không nghĩ nữa.
(Nợ nhiều không lo: Câu thành ngữ này nguyên văn là “Rận nhiều không cắn, nợ nhiều không lo”. Có rận thì ngứa, thêm một hai con thì vẫn cứ ngứa. Nợ ít rồi lại nợ nhiều đằng nào cũng vẫn nợ. Câu này ý nói khi không còn cảm thấy gánh nặng thì ta có thể có được tinh thần, quyết tâm mạnh mẽ nhất để đối mặt và giải quyết vấn đề; ngoài ra câu này cũng dùng để châm biếm những người không biết lo nghĩ giải quyết vấn đề.)
Trời sập thì vẫn có tiểu hòa thượng chống mà, trên người tiểu hòa thượng còn có Khí Vận hương đó.
Nghĩ thông suốt rồi, Văn Xuân Tương lại bắt đầu làm việc của mình.
Tạ Chinh Hồng vẫn đang cố gắng cảm nhận ý cảnh của Phật Quang Sơ Hiện.
Càng cảm nhận lại càng thấy Phật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-phat-tu/1508971/quyen-2-chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.