*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi Tạ Chinh Hồng rời khỏi khách sạn, chưởng quầy còn đưa quà cho hắn để xin lỗi vì linh khí trong linh mạch không được dồi dào, lần sau đến nhất định sẽ được giảm giá. Tạ Chinh Hồng bảo lúc mình bế quan linh khí vẫn đủ dùng, chưởng quầy không cần khách khí.
Văn Xuân Tương yên lặng làm phông nền, chẳng nói một câu.
Đương nhiên rồi, bỗng dưng tiêu hao gần hết linh khí của cả linh mạch, linh khí chắc chắn là đủ dùng rồi.
“Sau khi ra ngoài, ngươi cảm thấy thế nào?” Văn Xuân Tương đè nén ham muốn kể ra hết mọi chuyện trong lòng, nghiêm túc hỏi.
Tạ Chinh Hồng lẳng lặng liếc nhìn xung quanh, “Rõ ràng rành mạch.”
Đúng thật là rõ ràng rành mạch.
Linh khí lưu động trong Phi Long thành hiện lên rõ ràng trong mắt hắn, thứ gì nhiều linh khí, thứ gì không nhiều, đều có thể “thấy” được hết.
“Đó chỉ là tạm thời thôi, qua một lát là ổn.” Văn Xuân Tương cười nói, “Vừa mới nhận được truyền thừa thì sẽ như thế đấy, Phật Quang Sơ Hiện không chỉ là một pháp thuật công kích thôi đâu.”
“Vâng.” Tạ Chinh Hồng lên tiếng, vẻ mặt lạnh nhạt đi ra ngoài.
Khi vừa đi ra từ tầng ngầm, Tạ Chinh Hồng liền đưa tin cho đám người Yến Uyển. Lúc nghe tin Tạ Chinh Hồng có thể tiêu hóa xong dược lực nhanh như vậy, đám người Yến Uyển đều rất ngạc nhiên.
………..Ơ, hình như quên béng mất vụ đan dược rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-phat-tu/1508969/quyen-2-chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.