*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đó là……… Bàn Nhược thiền sư ư?”
Có người hồ nghi kêu lên, có vẻ đã bị màn xuất hiện kia làm cho sững sờ.
Lộc Đồng Phương và Ngọc Phù Dung còn chưa nhìn rõ khuôn mặt mờ ảo của hư ảnh kia thì đã thấy vị tanh trong miệng, thần hồn đều bị chấn thương.
Tu vi của Ngọc Phù Dung thấp hơn nên bị thương lại càng nặng.
Thấy hai kẻ nọ bị thương, lập tức liền có người tin tưởng lai lịch của đối phương?
Chẳng lẽ đúng là Bàn Nhược thiền sư từ Thượng giới cảm ứng được sự tồn tại của đệ tử, nên mới truyền hình ảnh của chân thân đến chỗ bọn họ ư?
“A Di Đà Phật.” Hư ảnh kia bỗng chắp tay thành hình chữ thập, trên người tỏa ra một vầng kim quang khổng lồ.
“Tiểu hòa thượng, chạy mau!”
Tạ Chinh Hồng còn chưa kịp thấy rõ bộ dáng của Bàn Nhược thiền sư, bên tai đã vang lên giọng nói của Văn Xuân Tương.
“Yêu nghiệt phương nào, dám giở trò hề xiếc này ở đây?” Khi mọi người đang hoang mang bởi màn xuất hiện của Bàn Nhược, Khốn Ách thiền sư là người đầu tiên phản ứng, bàn tay trống trơn bỗng xuất hiện một chuỗi phật châu dài, thân người như một cây kiếm sắc, bay vọt về phía hư ảnh trên không trung.
Khốn Ách thoạt nhìn thì chẳng có gì lợi hại, nhưng người nổi danh có thể đối đầu với Văn Xuân Tương, sao có thể dễ dàng bị lừa như vậy?
Văn Xuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-phat-tu/1508951/quyen-2-chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.