*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ầm!
Tiểu Thiên kiếp có tổng cộng bảy bảy bốn mươi chín đạo, đến nay đã qua ba tháng, bốn mươi tám đạo đã bổ xuống.
Đóa hoa nhỏ trong tay Tạ Chinh Hồng cứ tàn rồi lại nở, nở rồi lại tàn, bây giờ cũng đã nở mười lần rồi.
Nhưng Tạ Chinh Hồng biết, dù có thế nào, đóa hoa này chẳng thể nở lần thứ mười.
Thứ cảm xúc kỳ lạ đó dần vơi đi trong lòng Tạ Chinh Hồng, hắn thậm chí còn chẳng kịp suy xét thì nó đã biến mất theo từng đạo Thiên lôi bổ xuống, rốt cuộc vẫn không thể tiến vào cảnh giới huyền diệu đó.
Tạ Chinh Hồng không phải người tham lam, có thể nhận được cơ duyên này đã là tại hoá lớn rồi.
Thậm chí hắn còn cảm thấy, chiêu Đại Nhật thần chưởng mà mình tung ra dưới tâm cảnh kia đã lợi hại hơn xa trước đây. Nói cách khác, đó chính là hướng đi của hắn. Có một tu sĩ đã thắp ngọn đèn chỉ đường cho hắn, còn có ích hơn là nói thẳng cho hắn làm sao để đi con đường này. Ít nhất đối với Tạ Chinh Hồng thì đúng là như vậy.
Không biết giờ phút này, tiền bối có đang nhìn mình hay không?
Khi Tạ Chinh Hồng đang yên lặng chờ đạo Thiên kiếp cuối cùng bổ xuống, trong lòng bỗng sinh ra suy nghĩ đó.
Văn Xuân tương đang bị nhốt phía sau Nhân Chân tự, tâm trạng hiện giờ chẳng dễ chịu là bao.
Đúng là gặp quỷ mà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-phat-tu/1508942/quyen-1-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.