*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ngọc đạo hữu quả nhiên là thiên nhân chi tư[1]!”
Mọi người tuy vừa mới được chiêm ngưỡng mười mấy giai nhân tuyệt sắc, thế nhưng khi nhìn thấy Ngọc Phù Dung thì vẫn không khỏi kinh diễm.
Mặc dù không thấy rõ mặt, nhưng chỉ thoáng nhìn dáng người yêu kiều và khí chất đặc biệt là biết người trước mặt còn mỹ lệ hơn cả lời đồn! Nếu nàng đến Tú Huyền các, sau khi học công pháp của Tú Huyền các chắc hẳn dung mạo và khí chất sẽ càng vượt xa bây giờ!
Ngọc Phù Dung dường như chẳng hề nghe thấy những lời ca ngợi đó, vẫn đứng thẳng như cũ, “Sư thúc và các vị trưởng lão chờ đợi đã lâu, mời chư vị đạo hữu đi theo ta.” Dứt lời, Ngọc Phù Dung biến mất tại chỗ, khi nhìn thấy thân ảnh nàng thì nàng đã cách tận trăm bước rồi.
Chỉ thấy một pháp khí ba màu bay ra từ trong tay nàng, phát ra ánh sáng lập lòe, ánh sáng chợt lóe lên, mọi người liền phát hiện những đình đài lầu các vốn mờ ảo chẳng mấy chốc đã hiện ra rõ ràng. Trong lòng họ liền hiểu ra pháp khí trong tay Ngọc Phù Dung có thể tạm thời loại bỏ trận pháp, bảo vật cỡ này luôn do trưởng lão trong tông môn bảo quản. Tuy nhiên với địa vị hôm nay của Ngọc Phù Dung, được tiếp quản vật này cũng là điều dễ hiểu.
Khi tất cả mọi người cùng bước vào, liền cảm nhận được đây là một trận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-phat-tu/1508892/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.