Người đại diện hết cách, đành phải gọi điện thoại báo cho Đường Hồng Chí. 
Vừa lúc Đường Hồng Chí vừa bàn xong công việc ở gần đấy nên hắn lập tức lao xe tới ngay hiện trường. 
Vừa tới nơi, đập vào mắt Đường Hồng Chí là hình ảnh Diệp Tu mở to đôi mắt sưng đỏ nhìn hắn, vừa thấy hắn đến lại khóc càng to lên. 
"Huhuhuhuhu......" Khóc hệt như con nít vậy. 
Đường Hồng ôm anh vào lòng, nhẹ nhàng hỏi: "Bị sao vậy?" 
Lúc hắn đến có nghe được vụ ngôi sao Lâm Nghiêu tự sát, có lẽ hù cho Diệp Tu sợ rồi. 
Lần đầu tiên ôm người này, cơ thể vừa gầy lại vừa mềm, còn thơm ơi là thơm. 
Hắn nhẹ nhàng hôn lên mái tóc người trong lòng, sau đó hôn dần xuống lỗ tai rồi ngậm vào, dịu dàng liếm mút. 
Khóc đã rồi não Diệp Tu mới hoạt động lại, anh đẩy Đường Hồng Chí ra, hỏi: "Sao cậu lại ở đây?" 
"Đi ngang qua." 
"Đi ngang qua? Đi ngang tới cả phòng nghỉ của tôi?" Diệp Tu nghiêng đầu hỏi. 
Đường Hồng Chí yêu thương xoa đầu anh: "Nghe nói em khóc, nên tôi mới tới." 
"Vì sao lại khóc?" Đường Hồng Chí kề trán mình vào trán Diệp Tu, dịu dàng hỏi. 
Cặp lông mi dài của Diệp Tu vẫn đang dính nước lại bắt đầu chớp chớp, cảm chừng là chuẩn bị khóc đấy. 
Đường Hồng Chí nhẹ nhàng hôn lên đôi mắt Diệp Tu, nói: "Tôi không chịu được em khóc, đừng khóc nhé. " 
Diệp Tu bị hôn đến hoảng loạn, khiến cho ký ức về nụ hôn nóng bỏng trong quán bar năm ngoái quay về, phảng phất cứ như ngày hôm qua. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-on-nhu-kim-chu/885544/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.